Cố Kỳ  chỉ thiếu tình mẫu tử, mà còn thiếu cả tình phụ tử! Nếu việc   tìm thấy    đây là điều dễ hiểu,  tại  Cố Châu  đối xử   với Cố Kỳ?
Hơn nữa, Cố Kỳ từng  với cô rằng bố  dường như thích con gái, nên lúc đó Cố Kỳ cảm thấy  tự ti. Hơn nữa, Cố Kỳ  cải trang thành con gái để lấy lòng bố.
Kiều Niên  Cố Châu với vẻ mặt khó tin. Cô quen Cố Châu  lâu, nhưng ít nhiều cũng hiểu rõ .
Dù là  mặt  ngoài   mặt cô, Cố Châu đều là một  đàn ông  trách nhiệm. Anh chắc chắn   là một  đàn ông vô trách nhiệm đến .
Đôi mắt Kiều Niên tràn ngập vẻ bối rối. Ngay cả lông mày cũng nhíu .
Cố Châu vẫn luôn chú ý đến ánh mắt của Kiều Niên. Chỉ trong vài giây,  nhiều cảm xúc phức tạp hiện lên trong mắt cô. Điều duy nhất  thấy rõ là sự thất vọng và hoài nghi trong mắt cô.
Nghĩ đến ánh mắt của cô,  lập tức cảm thấy khó chịu.
Anh cảm thấy như  gì đó mắc nghẹn trong cổ họng. Ánh mắt  tối sầm , giọng  trở nên lạnh lẽo. Anh tiếp tục.
- Cha ruột của Cố Kỳ   khỏe,    bệnh nặng. Trước khi Cố Kỳ lên ba, cha ruột của thằng bé    viện,  đầy ống truyền dịch. Anh    thời gian quan tâm đến Cố Kỳ, cũng  thể quan tâm đến Cố Kỳ.
Kiều Niên  sững sờ. Trong nháy mắt, cô  nắm  ý chính trong lời Cố Châu.
Cha ruột của Cố Kỳ?
Nói cách khác, Cố Châu   là cha của Cố Kỳ.
Nghe , Kiều Niên cảm thấy nhẹ nhõm. May mắn , Cố Châu   loại  như .
Cô thật sự  thể chịu đựng nổi nếu chồng  là một gã đàn ông m.á.u lạnh, đời tư hỗn loạn,  màng đến đứa con ngoài giá thú.
Kiều Niên tò mò hỏi.
- Vậy tại  Tưởng Nguyệt  nghĩ Tiểu Kỳ là con của ?
- Có lẽ hồi  cô  tình cờ gặp  khi  thường xuyên đến thăm Cố Kỳ. Thỉnh thoảng, khi Cố Kỳ vui vẻ, thằng bé  gọi  là "Bố".
Kiều Niên  tỉnh ngộ. Thì  là .
Nếu , chuyện  quả thực  dễ hiểu lầm.
Nếu cô thấy ,  lẽ cô cũng sẽ nghĩ Cố Châu  con ngoài giá thú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-559-mat-tich.html.]
Kiều Niên  hề nghi ngờ lời Cố Châu, bởi vì cô  tìm  lý do gì để Cố Châu  dối .
Kiều Niên nhớ  vẻ tự cho  là đúng và hống hách của Tưởng Nguyệt. Ánh mắt cô  rơi  khuôn mặt của Cố Kỳ,  đang bất tỉnh vì bệnh tật. Lòng cô đau nhói.
Nếu chuyện  nổ ,  lẽ Cố Kỳ sẽ  mang tiếng là con ngoài giá thú suốt đời.
Tội nghiệp Cố Kỳ. Cậu bé còn nhỏ như  mà   chịu đựng những điều  đáng  chịu đựng.
Bố  Cố Kỳ  ở bên cạnh. Chẳng lẽ  bé  chịu đựng sự ức h.i.ế.p ?
Thật sự quá bất công.
Kiều Niên nhớ  hồi nhỏ, cô sống ở nông thôn với ông nội. Người khác cũng  cô là đứa con  cha  nào  nhận. Thậm chí còn  cô là con hoang.
Kiều Niên nhớ  chuyện Cố Kỳ  thầy cô và bạn bè ức hiếp.
Hơn nữa, giờ Cố Kỳ  vướng  một cuộc tranh chấp giữa các gia đình giàu  một cách khó hiểu.
Tưởng Nguyệt đúng là  thủ đoạn. Để gây bất hòa, cô   dùng  cách.
Kiều Niên nắm c.h.ặ.t t.a.y còn , đầu ngón tay trắng bệch. Cô sẽ  bao giờ cho phép Tưởng Nguyệt  hại Cố Kỳ bằng bất cứ cách nào.
Tuyệt đối .
Kiều Niên thu hồi suy nghĩ. Ánh mắt cô dừng   mặt Cố Châu. Cô cũng cảm nhận  sự lạnh lẽo toát  từ Cố Châu.
Hình như Cố Châu cũng đang tức giận vì lời đồn của Tưởng Nguyệt  kém gì cô.
Kiều Niên  nghĩ đến  của Cố Kỳ, nhỏ giọng hỏi.
- Vậy  thằng bé   ?
Cố Châu  Kiều Niên, ánh mắt lạnh như băng. Anh thấp giọng .
- Sau khi Tiểu Kỳ chào đời,  nó  mất tích!
- Mất tích? Anh  tìm cô  ?
- Anh  tìm , nhưng  thấy!
Đến bây giờ, Cố Châu vẫn đang phái   tìm cô .