Tim Cố Châu nhói đau. Mắt  cay xè vì ánh mắt chờ đợi của Cố Kỳ. Ánh mắt  tối sầm ,  khẽ .
- Được. Nếu   con sống ở đây, bố sẽ chăm sóc con.
Đôi mắt Cố Kỳ lấp lánh như   trời.
Cậu nắm chặt quần,  Cố Châu  chớp mắt.
- Cô sẽ ở đây mãi mãi ?
Thật ,  thích sống một  với cô hơn.
Trong lòng Cố Châu  một cảm giác khó tả. Nghĩ đến việc hôm qua Kiều Niên  giấu chuyện kết hôn,  liền  đổi suy nghĩ. Anh giả vờ thản nhiên hỏi.
- Con thích cô  lắm ?
Cố Kỳ do dự một chút  gật đầu.
- Nếu con thích, bố sẽ cho cô  ở đây mãi mãi. - Cố Châu nhẹ nhàng .
Nghe thấy lời Cố Châu, Cố Kỳ chỉ vui vẻ trong chốc lát, nhưng ánh mắt  nhanh chóng tối sầm .
- Con  vui ?
- Không. - Cố Kỳ cúi đầu, nhẹ giọng .
- Nếu cô   sống ở đây nữa thì ? Cô  lớn . Nếu cô  , chúng   ngăn cản  !
Đi?
Tim Cố Châu bỗng ngừng đập.
Hình như Kiều Niên  từng  rời khỏi nơi .
Có lẽ cô   từng nghĩ đến việc ở  đây mãi mãi?
Nhận  điều , lòng Cố Châu càng thêm đau đớn. Anh cảm thấy  chút  thoải mái.
- Bố? - Cố Kỳ nghiêng đầu  Cố Châu.
Suy nghĩ của Cố Châu  kéo về hiện tại. Anh nhẹ nhàng vuốt ve đầu Cố Kỳ và .
- Không thể để cô   .
- Tại ? - Cố Kỳ chớp mắt.
- Trên đời    nhiều câu hỏi tại  đến thế. - Cố Châu bình tĩnh .
Cố Kỳ vẫn  hiểu. Nghĩ đến lời cô giáo mầm non ,  hỏi.
- Bố ơi,  bố  cưới cô? Như , chúng  sẽ sống bên  mãi mãi, cô sẽ     cả!
Cố Kỳ càng nghĩ càng thấy ý tưởng của   . Cậu  Cố Châu chăm chú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-586-de-co-ay-o-lai.html.]
- Bố ơi,  bố  cưới cô sớm hơn?
Cố Châu  trả lời, chỉ  Cố Kỳ.
Trước đây, bà v.ú tự tin thái quá    con trai  là đồ ngốc, chẳng  gì cả.
Con trai  rõ ràng là thông minh,  còn lý trí nữa.
Chẳng lẽ  đây Cố Kỳ giả vờ ngốc nghếch ?
Thấy Cố Châu im lặng  , Cố Kỳ chớp mắt.
- Bố?
Cố Châu mím môi, khẽ hỏi.
- Tiểu Kỳ  bố cưới cô  ?
Nghĩ đến việc cô của   thể sẽ , lòng Cố Kỳ bỗng thấy trống rỗng.
Khi  cô chăm sóc,  cảm thấy cô thật ấm áp và thích  ở bên cô.
- Vâng, con  bố...
Cố Kỳ  kịp  hết câu thì  nhíu mày.
- Nếu bố cưới cô,  con sẽ  ?
- Nếu bố cưới cô , từ giờ cô  sẽ là  của con. - Cố Châu bình tĩnh .
Cố Kỳ  Cố Châu với vẻ khó tin, ánh mắt đầy vẻ hoảng hốt.
- Con  bằng lòng để cô   của con ? - Ánh mắt Cố Châu tối sầm .
Cố Kỳ từ từ cúi đầu, hàng mi dài rũ xuống, như thể   suy nghĩ về câu hỏi .
Cậu  quý cô. Khi cô chăm sóc , cô khiến  cảm thấy ấm áp và an tâm.
    vẫn đang tìm  ở  đó.
Nghĩ , Cố Kỳ mím môi, cẩn thận hỏi.
- Con  thể  cả cô và  ? Đến lúc đó, bốn  chúng  sẽ sống chung với . Được ?
Cố Châu   nên   nên .
- Vừa  con  cô  sẽ tự   ?
Cố Kỳ tỉnh táo ,  bắt đầu rơi  tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Nhìn vẻ mặt bối rối và bất lực của Cố Kỳ, Cố Châu đại khái hiểu tại  Cố Kỳ  như .
Cậu còn nhỏ,   rằng  thể  tất cả. Tương lai,  sẽ  lựa chọn.