Bà Cố  xong, dường như nhớ  điều gì đó, bèn hỏi.
- Nếu sức khỏe của cháu   thì mau  khám bệnh, để bà sớm  chắt.
Cố Châu  thấy lời bà Cố, nhíu mày .
- Cháu   cả. Chúng cháu  từng ngủ với .
- Cái gì? - Bà Cố như mèo  giẫm trúng đuôi. Bà tức giận quát.
- Sao ? Niên Niên là một tiểu thư ngoan ngoãn,  cháu   ?
- Hiện tại   thời điểm  để sinh con. – Cố Châu nhỏ giọng .
- Bà   cháu nên sinh con ngay bây giờ. Cho dù hai đứa    con thì cũng nên  thành hôn sự. Cháu     là đang đối xử lạnh nhạt với Niên Niên ? - Bà Cố càng nghĩ càng tức giận. Với hành động của cháu trai, nếu Niên Niên phát hiện  sự thật thì phiền phức lắm.
- Lạnh nhạt với cô  ? - Đây là  đầu tiên Cố Châu  thấy điều .
- Trong hôn nhân, nếu   t.ì.n.h d.ụ.c thì chính là lạnh nhạt. Đó cũng là một hình thức bạo lực gia đình. - Bà Cố càng nghĩ càng thấy khó chịu. Bà vội vàng .
- Tốt nhất là nên  rõ ràng với Niên Niên càng sớm càng . Dù Niên Niên chọn thế nào, cháu cũng nên chấp nhận.
- Được  ạ. - Cố Châu đồng ý.
Bà Cố cũng   gì nhiều. Bà  Cố Châu  rõ  đang  gì. Nói nhiều quá sẽ phản tác dụng.
Cố Châu theo bà Cố  khỏi nhà, nhưng  nhớ  đêm qua Kiều Niên  sợ hãi thế nào  núi. Có chuyện gì đó lớn  xảy  với cô  trong quá khứ.
Nếp nhăn của Cố Châu càng sâu.
Kiều Niên từ trong bếp  . Người hầu  chuẩn  xong đồ ăn. Cô chuẩn  lên lầu gọi Cố Kỳ, bà nội và Cố Châu xuống ăn tối.
Vừa đến cầu thang tầng hai, cô thấy bà Cố và Cố Châu bước  phòng Cố Kỳ. Cô mỉm  bước tới.
Khi bà Cố  thấy Cố Kỳ, bà cảm thấy như  một tảng đá lớn đè nặng lên n.g.ự.c . Bà bước đến gần Cố Kỳ.
- Tiểu Kỳ.
Cố Kỳ cúi đầu im lặng.
Bà Cố  Cố Kỳ, nhíu mày. Tiểu Kỳ  từng như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-592-chu-trong-huyet-thong.html.]
Trước đó, Cố Châu mơ hồ nhận  Cố Kỳ đang giả vờ tự kỷ, nhưng  thể vạch trần trực tiếp. Anh hạ giọng .
- Giờ nó ít  lắm.
Anh   xong thì Kiều Niên bước , mỉm  .
- Bà ơi, đồ ăn  xong . Chúng   thể ăn .
Thấy Cố Kỳ bất động, bà Cố cau mày thở dài bất lực.
- Tiểu Kỳ, chúng  xuống lầu ăn tối nhé! - Kiều Niên bước đến bên Cố Kỳ, nhẹ nhàng .
Cố Kỳ ngẩng đầu, ánh mắt dừng   mặt Kiều Niên. Cậu nghiêm túc gật đầu.
Bà Cố ngạc nhiên  Cố Kỳ.
Kiều Niên tự nhiên cầm quần áo của Cố Kỳ, giúp  mặc . Sau đó, cô mới giúp   giày và xuống giường.
Kiều Niên dẫn Cố Kỳ lên phía , theo  là Cố Châu và bà Cố.
Bà Cố nhíu mày  Cố Châu, thấp giọng hỏi.
- Hai  bọn họ...
- Tiểu Kỳ  thích cô .
Bà Cố đau lòng  bóng lưng Kiều Niên. Thở dài, bà chỉ  tự trách    mềm lòng mà đồng ý cho Cố Châu cưới con gái nhà họ Kiều.
Kiều Niên ngoan ngoãn hiền lành như , cả đời  bà chỉ coi Kiều Niên là cháu dâu. Nếu  Cố Kỳ trở về, bà sẽ  còn cách nào khác ngoài việc đuổi cô   ngoài.
Đôi khi,    lựa chọn mà  do dự.
Khi đến sảnh ở tầng một, bà Cố thấy Kiều Niên  cạnh Cố Kỳ, mỉm  gắp đồ ăn cho .
Bà Cố cũng  chăm sóc Cố Kỳ một thời gian. Cố Kỳ  thích  chuyện, dường như  còn sức lực để  gì.
 giờ đây, Cố Kỳ  Kiều Niên bằng ánh mắt lấp lánh. Cậu thực sự  thích Kiều Niên.
Thôi bỏ , cứ để  chuyện diễn  tự nhiên!
Nghĩ đến đây, bà Cố  càng thương Kiều Niên hơn. Cháu trai của bà thật sự  xứng với Niên Niên!