Cố Châu  xuống bên cạnh Cố Kỳ,  theo ánh mắt của  bé. Nhìn hồi lâu,  vẫn  hiểu tại     chằm chằm  khu rừng.
- Tiểu Kỳ, con  xem phim hoạt hình ? - Cố Châu khẽ hỏi.
Trước đó,   tìm hiểu xem trẻ con thích  gì, nên lấy máy tính bảng  tìm một bộ phim hoạt hình. Anh bấm  màn hình  đặt  mặt Cố Kỳ.
Tiếng  phát  từ bộ phim hoạt hình dường như chẳng liên quan gì đến Cố Kỳ. Cậu vẫn  im bất động,  chằm chằm về phía .
Nhìn thấy Cố Kỳ như , Cố Châu nhớ  những gì Trương Nghi   với Cố Kỳ  đây. Hận thù dâng trào trong mắt ,   xé Trương Nghi  thành từng mảnh.
... .
- Bạn   con. Tình hình cũng tương tự như thế . - Kiều Niên nhíu mày, nghĩ đến vẻ mặt của Cố Kỳ.
Cố Thanh  quen với việc   bịa chuyện linh tinh. Cô  để lộ  ngoài, chỉ mỉm  .
-  cần tận mắt  thấy bệnh nhân để xác nhận xem  bé   tự kỷ  .
Kiều Niên tỏ vẻ lo lắng. Cô cau mày .
- Gần đây thằng bé  cảm lạnh,  tiện  ngoài. Hơn nữa,  lo nếu   đưa nó  khám bác sĩ tâm lý, nó sẽ sinh  phản kháng.
Cố Thanh  .
- Vậy  bé  thể  chuyện  ?
- Vâng, nhưng nó    chuyện khi  nhiều  xung quanh. Nó chỉ  chuyện riêng tư.
Ánh mắt Cố Thanh lóe lên. Cô tiếp tục.
- Vậy lời  của  bé  mạch lạc ? Tư duy logic của   thế nào?
- Vâng, nó   rõ ràng. Khả năng tư duy logic của nó cũng  . Hơn nữa...
Kiều Niên dừng  một chút   tiếp.
-  ngờ rằng chỉ  IQ của thằng bé còn cao hơn cả những đứa trẻ cùng tuổi.
Nụ   mặt Cố Thanh càng rạng rỡ hơn. Cô  tiếp.
-  đoán đứa trẻ    tự kỷ.
Kiều Niên sững sờ một lúc.
-  bình thường nó  ít . Có ai hỏi gì nó cũng  . Hơn nữa, nó từng  một bảo mẫu ngược đãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-596-tu-ky.html.]
- Nếu , thì việc  bé   gì   thể là do nó giả vờ tự kỷ để gây sự chú ý. - Cố Thanh nhíu mày,  chằm chằm  Kiều Niên  chớp mắt. Cô mơ hồ đoán  một điều.
- Điều đó khó xảy , vì bố  nó   thời gian đến thăm. – Kiều Niên nhíu mày. Nghĩ đến quá khứ của Cố Kỳ, cô  khỏi thở dài.
- Bác sĩ Kiều, xin hỏi nó   con của cô ?
Kiều Niên  sững sờ. Cô vội vàng lắc đầu.
- Không , nó chỉ là con của một  bạn  thôi.
- Vậy ? - Cố Thanh rõ ràng  tin lời Kiều Niên. Nụ  rạng rỡ hiện rõ  môi cô, cô .
- Bác sĩ Kiều nhắc đến đứa bé, trông cô  vẻ lo lắng. Chỉ    mới như .
Nét mặt Kiều Niên   đổi. Cô thở dài .
-  coi nó như con ruột của .
Cô  hai đứa con tội nghiệp  mất ngay khi  chào đời. Có lẽ vì  mà cô  thể  coi Cố Kỳ như con ruột của .
Xem  bác sĩ Cố   năng lực. Chỉ cần  chuyện với cô, cô   đoán  cô  sinh con.
- Bác sĩ Kiều, đứa bé đó cần  quan tâm chăm sóc. Nó chỉ  giả vờ tự kỷ và khao khát  quan tâm thôi.
Thấy Kiều Niên trầm ngâm suy nghĩ, Cố Thanh  tiếp.
- Bệnh nhân tự kỷ thật sự  thể diễn đạt rõ ràng nhu cầu của , cũng  thể  .
Kiều Niên nghĩ đến  cảnh của Cố Kỳ, dường như  hiểu. Cô  với Cố Thanh với vẻ  ơn.
- Cảm ơn cô.     gì .
Cố Thanh mỉm ,   gì. Lúc , cô cảm thấy Kiều Niên  lẽ thật sự    của đứa bé.
...
Thấy Cố Kỳ vẫn bất động, Cố Châu mím môi. Lúc  Kiều Niên, Cố Kỳ đặc biệt ngoan ngoãn. Dường như chỉ  thể chờ Kiều Niên trở về.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Châu vô tình rơi  vị trí điện thoại. Thấy Trần Thanh  trở về,   dậy  về phía thư phòng.
Anh  để ý thấy Cố Kỳ   màn hình điện thoại.
Cố Kỳ ở  một  trong phòng. Cậu chớp mắt.
Cô  về ?