Nghe Trần Thanh  , Cố Châu  nhíu mày. Chẳng trách    ấn tượng gì về chuyện  xảy .
  đó,   mơ thấy một giấc mơ. Anh mơ hồ  thấy Kiều Niên và vẫn luôn nghĩ rằng cô  trở về. Tuy nhiên, khi  bước  khỏi phòng,  mới nhận  Kiều Niên  từ bên ngoài trở về.
Niên Nhi?
Lúc đó, hình như   gọi Kiều Niên như .   chỉ  thấy bóng lưng Kiều Niên đang rời .
Khi tỉnh ,  cứ tưởng  chỉ đang mơ, nhưng  vẫn ngửi thấy mùi hương của Kiều Niên.
...
Kiều Niên nhận  Cố Kỳ hình như  thích gặp  ngoài. Cô  sang  Tô Sinh đang  ngoài cửa, khẽ .
- Cô Tô, cô đợi  bên ngoài một lát  ?
Tô Sinh mỉm  gật đầu.
- Vâng.
Cô bước  ngoài và cẩn thận đóng cửa .
Sau khi Tô Sinh rời , Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm. Cô  Cố Kỳ với ánh mắt trìu mến.
- Tiểu Kỳ.
Khi Cố Kỳ  thấy Kiều Niên gọi ,  bỏ chăn  khỏi mặt. Đôi mắt đen láy tuyệt   Kiều Niên một cách ngây thơ.
Khoảnh khắc Kiều Niên bắt gặp ánh mắt của Cố Kỳ, lòng cô ấm áp. Cô dịu dàng và trìu mến .
- Tiểu Kỳ,   nếu   ngoài đến nhà , cháu  chào hỏi, hiểu ?
Cô cảm thấy  buồn. Cố Kỳ rõ ràng   chịu đựng  nhiều.
Trước đó, cô  Trần Thanh  rằng  bảo mẫu chăm sóc Cố Kỳ là một  . Người bảo mẫu đó  những đối xử tệ với Cố Kỳ mà còn ngược đãi Cố Kỳ và  những lời khó .
Cố Kỳ chỉ là một đứa trẻ ba tuổi. Cậu chắc chắn  thể chịu đựng  tổn thương lớn như .
Thấy Cố Kỳ im lặng, Kiều Niên nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt . Trẻ con nào cũng bụ bẫm, nhưng Cố Kỳ thì .
- Tiểu Kỳ, ngoan ngoãn nhé. Đây là nhà của cháu. Sau    chủ nhà, hiểu ? Cô  cháu tạm thời  thể chấp nhận  chuyện , nhưng chúng  cứ từ từ nhé? - Kiều Niên dịu dàng .
- Cô ơi, cô  giận nữa ? - Cố Kỳ  Kiều Niên  chớp mắt, ánh mắt thoáng vẻ bối rối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-613-mong.html.]
- Cô sẽ  bao giờ giận Cố Kỳ , vì Cố Kỳ là một đứa trẻ ngoan ngoãn và đáng yêu! - Kiều Niên  rằng sự tự tin của trẻ con đến từ sự khích lệ của cha . Tuy cha  Cố Kỳ   thời gian chăm sóc , nhưng giờ Cố Kỳ  sống cùng cô. Cô nhất định sẽ chăm sóc  thật .
Cố Kỳ   gì. Cậu  mặt .
Nếu  kỹ, sẽ thấy niềm vui hiện rõ trong mắt Cố Kỳ.
- Tiểu Kỳ, cô  ngoài đón khách . Đợi cô   cháu sẽ  cùng cô ,  ? - Kiều Niên nhẹ nhàng hỏi.
- Vâng.
Cố Kỳ ngoan ngoãn gật đầu.
Thấy Cố Kỳ ngoan ngoãn, mắt Kiều Niên tràn ngập ý . Cô khẽ thở dài, cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Cố Kỳ.
Cố Kỳ cảm thấy  gì đó lạ  trán, đồng tử bất giác giãn . Chỗ Kiều Niên chạm   trán nóng bừng.
Hơi nóng lan tỏa từ trán  khắp .
Cảm giác kỳ lạ  khiến   cảm giác như cô giống .
- Ngoan lắm.
Thấy Cố Kỳ   chằm chằm  chớp mắt, Kiều Niên mỉm  .
- Vậy cô   đây!
Cố Kỳ đỏ mặt gật đầu.
Cứ như ,    giường  Kiều Niên rời . Trong mắt thoáng hiện vẻ phức tạp.
Sau khi Kiều Niên  khỏi phòng Cố Kỳ, cô thấy Tô Sinh đang đợi . Thấy Tô Sinh định lên tiếng, cô vội vàng .
- Chúng  xuống lầu  chuyện nhé!
Hai   xuống cầu thang. Khi đến phòng khách ở tầng một, Kiều Niên  Tô Sinh với vẻ áy náy, nhẹ nhàng .
- Xin  vì chuyện  . Tình hình của Tiểu Kỳ  phức tạp, nên   thể mời cô   chuyện với thằng bé một lát .
Tô Sinh nhíu mày, lo lắng  Kiều Niên.
- Cậu bé  thế  bao lâu ?
Kiều Niên nhớ  lời Trần Thanh. Cô do dự một chút  .
- Hình như nó vẫn luôn như .