Cố Châu thích cô. Sao  thế ?
Hai  chỉ mới ở bên  một thời gian ngắn
Nếu Cố Châu thực sự thích cô,    thể sống xa cô ?
Tất nhiên, cô  bao giờ nghĩ đến chuyện sống chung với Cố Châu.
Cô chỉ cảm thấy Cố Châu  thể nào thích cô .
 tại  Tiểu Kỳ  vô cớ   những lời như ?
- Cô Niên Niên, cô  thích bố ? - Cố Kỳ vẫn  chịu bỏ cuộc, hỏi .
Ánh mắt Kiều Niên rơi  mặt Cố Kỳ. Cố Kỳ  cô nghiêm túc, như thể đang mong chờ câu trả lời của cô.
Cô mỉm , đưa tay xoa đầu Cố Kỳ.
- Sao cháu  hỏi ?
- Cô Niên Niên  thích bố ?
Cố Kỳ nghiêm túc  Kiều Niên,  tiếp.
- Vừa  cô còn  thèm  bố nữa.
- Thật  ? - Kiều Niên  Cố Kỳ với vẻ mặt khó hiểu, tò mò hỏi.
- Vâng, rõ ràng là . - Cố Kỳ    tiến  gần Kiều Niên, nghiêm túc .
- Cô Niên Niên, bố  quý cô. Cô thật sự  thích bố cháu chút nào ?
Trong giây lát, Kiều Niên    gì.
Cô thật ngốc khi nghi ngờ Cố Kỳ bẩm sinh mắc chứng tự kỷ.
Nghe lời Cố Kỳ , lý lẽ của  chẳng  gì sai cả. Cậu liên tục hỏi cô những câu hỏi như thể   nhận  câu trả lời từ cô.
- Thật  cô  bất ngờ một chút. Trước đây cô  từng nghĩ đến mối quan hệ giữa cô và bố cháu, nhưng cháu  nên  điều   mặt bố cháu, hiểu ? - Kiều Niên nhẹ nhàng , hy vọng  thể kết thúc chủ đề  càng sớm càng .
Tuy nhiên, Cố Kỳ vẫn cau mày. Cậu ngạc nhiên  Kiều Niên, khó hiểu .
- Cô Niên Niên, bố  tự  với cháu là bố thích cô . Cháu   bậy .
- Hình như      . - Kiều Niên  với vẻ  chắc chắn.
- Bố   với cháu đấy! - Cố Kỳ nghiêm túc gật đầu.
Kiều Niên  vẻ mặt nghiêm túc của Cố Kỳ, vẻ bối rối trong mắt cô càng lúc càng rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-625-xin-loi.html.]
Theo cô, Cố Kỳ  giống một đứa trẻ   dối.
Sao Cố Châu   ?
Cô chợt nhớ     với Cố Châu rằng  giấu chuyện hai   kết hôn vì lo Cố Kỳ  chấp nhận .
Chẳng lẽ bây giờ Cố Châu   thích cô là vì  Cố Kỳ từ từ chấp nhận chuyện họ  kết hôn ?
Nghĩ đến đây, nét mặt Kiều Niên dần giãn .
- Cô ơi, cô  thích bố cháu ? - Cố Kỳ sốt ruột hỏi. Kiều Niên  bao giờ  với  điều gì chắc chắn.
Một nụ  nhẹ hiện lên  khuôn mặt Kiều Niên. Cô khẽ gõ mũi  và .
- Cháu vẫn còn nhỏ. Đừng nghĩ đến những chuyện  nữa.
Cố Kỳ gật đầu tỏ vẻ thất vọng. Cậu  là một đứa trẻ ngoan. Cậu  thể để cô Niên Niên nổi giận.
- Tiểu Kỳ, để cô  cho cháu . Hôm nay cô hẹn cô Tô đến gặp cháu, chủ yếu là vì cô  ...
- Cô Niên Niên, cô  cần   thêm gì nữa. Cháu  hiểu ! - Cố Kỳ nghiêm túc , nụ  rạng rỡ  môi.
- Cô thực sự xin . Cô xin !
Cố Kỳ nắm lấy tay Kiều Niên bằng cả hai tay và lắc đầu.
- Cô Niên Niên, cháu  cô   là vì  cho cháu. Cháu  trách cô!
Nghe Cố Kỳ , lòng Kiều Niên ấm áp hẳn lên. Lòng cô  càng thêm đau xót cho Cố Kỳ.
Đứa trẻ  thật sự quá hiểu chuyện. Nó hiểu chuyện đến mức khiến   đau lòng. Cứ ngỡ nó  còn là một đứa trẻ nữa.
Trẻ con ở độ tuổi của Cố Kỳ phần lớn đều nghịch ngợm, ngang bướng. Thậm chí còn thích cãi lời cha .
Giá mà Cố Kỳ cũng  như những đứa trẻ đó.
- Được , cháu nghỉ ngơi ! - Kiều Niên đỡ Cố Kỳ  xuống giường, đắp chăn cho . Cô cúi đầu nhẹ, hôn lên trán Cố Kỳ.
- Vâng. - Cố Kỳ ngoan ngoãn gật đầu,  Kiều Niên rời   chớp mắt.
Sau khi Kiều Niên rời , vẻ thoải mái vui vẻ  mặt Cố Kỳ dần dần biến mất. Cậu nhấc chăn  khỏi giường. Mang dép lê,   xổm xuống bên rèm cửa trong góc, trùm kín rèm cửa.
Cậu ôm c.h.ặ.t đ.ầ.u gối. Cậu   với bố  rằng     sống với cô Niên Niên.
 mà,  vẫn  lo lắng. Liệu   buồn nếu  bố  thích  ?
Làm  để   buồn?
Sao  để  và cô Niên Niên kết hôn?
Cố Kỳ  nhíu mày. Cậu    và cô Niên Niên  đồng ý .