Ánh mắt Cố Châu rơi  mặt Trần Thanh. Anh hỏi.
- Tối nay phu nhân   ?
Trước khi Trần Thanh bước ,  cứ tưởng  sẽ  bao giờ  lát gạch nữa. Ngay lúc  đang cảm thấy vui vẻ,   thấy câu hỏi của Cố Châu. Anh sợ đến mức lập tức  thẳng dậy, lắp bắp.
- ,    nữa...
- Đi dọn nhà vệ sinh ngay!
Trần Thanh im lặng.
Lúc , Trần Thanh   nhưng    nước mắt. Anh đến để bảo vệ Cố Châu, nhưng   đang  công việc dọn dẹp.
Ngay khi Trần Thanh định  gì đó,  thấy Cố Châu  rời .
Trần Thanh cảm thấy  chắc chắn là trợ lý đáng thương nhất của vị tổng giám đốc bá đạo nhất trong lịch sử. Thử nghĩ mà xem, còn trợ lý nào khác  lát gạch, rửa bồn cầu chứ?
Không  trợ lý nào đáng thương hơn .
Sau khi Kiều Niên rời khỏi phòng  việc của Cố Châu, cô  thẳng đến phòng Cố Kỳ.
Lúc , Cố Kỳ đang  xổm ở một góc tường, quấn  trong rèm cửa.
- Tiểu Kỳ,    xổm ở đây? - Kiều Niên  Cố Kỳ với vẻ đau lòng.
Chắc hẳn Cố Kỳ  chịu nhiều đau khổ trong quá khứ, nên mới tự hành hạ  như thế  khi ở một .
Kiều Niên nảy  một ý nghĩ. Cô  đưa Cố Kỳ  cùng.
Tuy nhiên,  phận của Cố Kỳ khá đặc biệt. Nếu cô đưa Cố Kỳ  ngoài, nhỡ  chuyện gì xảy  thì sẽ  .
Vì sự an  của Cố Kỳ, cô chỉ  thể để  ở nhà.
Cố Kỳ ngước  Kiều Niên, đôi mắt đen láy sáng lên. Cậu cứ tưởng cô Niên Niên   ngoài , tối nay   thể  cô Niên Niên kể chuyện .
   ngờ cô Niên Niên  ở đây.
- Cô ơi. - Cố Kỳ nhẹ nhàng chào hỏi.
Nắm tay Cố Kỳ, Kiều Niên bước về phía giường. Cô    Cố Kỳ ngoan ngoãn, mỉm  .
- Đừng  xổm ở đó nữa. Ngồi lâu quá sẽ  tê chân đấy.
Cố Kỳ ngoan ngoãn gật đầu, mắt càng sáng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-641-chu-y.html.]
Kiều Niên  xuống bên giường, ôm Cố Kỳ trong lòng. Giống như lúc dỗ Cố Kỳ ngủ, cô kể cho Cố Kỳ  một câu chuyện.
Khi câu chuyện kết thúc, Cố Kỳ  Kiều Niên với vẻ mặt miễn cưỡng. Cậu   ở bên Kiều Niên từng giây từng phút. Trong lòng   nếu chuyện đó xảy , cô Niên Niên sẽ  vui.
Dỗ Cố Kỳ xong, Kiều Niên đưa cuốn truyện cổ tích cho Cố Kỳ, bảo  tự .
Sau khi Kiều Niên rời khỏi phòng Cố Kỳ, cô trở về phòng . Cô chuẩn   đồ, trang điểm nhẹ, chuẩn   ca khúc mới của  Hai trong trạng thái  nhất.
Hồi nhỏ, cô  bao giờ nghĩ  Hai  là Đông Hoa . Anh  là thần tượng của cô.
Lúc đó, cô  dám mơ đến việc  ca khúc mới của  Hai.
Vì , cô  coi trọng buổi gặp mặt .
Giống như  xưa thường tắm rửa  quần áo khi họ trân trọng một điều gì đó.
Sau khi Kiều Niên thu dọn đồ đạc xong, cũng gần đến giờ. Cô bước  ngoài.
Vừa mở cửa, cô thấy Cố Châu mặt mày  chút biểu cảm  ở cửa.
Kiều Niên  Cố Châu với vẻ mặt khó hiểu. Cô hỏi.
- Sao ? Anh  khỏe ?
Nghe Kiều Niên , Cố Châu  nhíu mày. Anh  trả lời Kiều Niên ngay mà cứ  chằm chằm  mặt cô.
Mỗi   chủ động  tìm cô, chắc hẳn  chuyện gì đó  ? Hay là    khỏe ư?
Nghĩ đến đây, Cố Châu cảm thấy  lo lắng.
Ánh mắt  rơi  mặt Kiều Niên, trong mắt thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.
Bình thường, Kiều Niên  trang điểm. Khi  trang điểm, khuôn mặt cô tươi tắn, xinh , như hòa  một với thiên nhiên.
Bởi vì  khi Kiều Niên trang điểm, làn da cô trở nên mịn màng, trắng trẻo. Khuôn mặt trắng hồng, đôi mắt  như hồ ly quyến rũ đến mê . Ai cũng  thể rời mắt khỏi cô.
Cố Châu nheo mắt, ánh mắt tối sầm . Anh vô tình cúi đầu, ánh mắt rơi xuống chân Kiều Niên.
Hôm nay cô  một đôi giày cao gót màu đen. Thậm chí đôi giày còn  khảm kim cương,  ánh đèn lấp lánh một cách kỳ lạ.
Hiếm khi  thấy Kiều Niên ăn mặc nghiêm túc như .
Thấy Cố Châu cúi đầu im lặng, Kiều Niên bắt đầu hoảng hốt. Cô bối rối hỏi.
- Nếu  còn chuyện gì nữa thì em   nhé?