Cố Châu rõ ràng đang  vui.
Tuy nhiên, cô thực sự   tại  Cố Châu   vui.
Là vì  cảm thấy phẩm giá đàn ông của   tổn thương,  là vì Cố Châu  bắt đầu quan tâm đến cô?
Kiều Niên  khỏi nhớ  hình ảnh Cố Châu   xe tăng.
Lúc đó, Cố Châu  cô  nghiêm túc. Ánh mắt  sâu thẳm. Nếu  cẩn thận, cô sẽ  hút  đó mất.
Khi xe dừng , Kiều Niên từ từ mở mắt. Đã hai giờ sáng.
Cô tháo dây an , đặt tay lên tay nắm cửa. Vừa định xuống xe, cô dường như nghĩ  điều gì đó. Ánh mắt cô dừng    Cố Châu,  đang tháo dây an . Cô khẽ gọi,
- Cố Châu.
Giọng Kiều Niên vẫn dịu dàng và êm tai như  khi, nhưng Cố Châu vẫn  thấy sự bối rối trong lời  của cô.
Cố Châu tháo dây an , ngẩng đầu  Kiều Niên.
- Sao ?
Tim Kiều Niên  khỏi đập loạn. Cô khẽ mím môi hỏi.
- Lần   đến là để đón em đúng ?
Giống như lúc    xe tăng,  cũng đến đón cô .
- Ừ.
Môi Kiều Niên  cong lên, nỗi bất an trong lòng dần tan biến. Ánh mắt cô dừng   khuôn mặt Cố Châu.
Cô nhớ   đây Cố Châu   gặp Lục Châu. Cô nghiêm túc giải thích.
- Em và  Lục thật sự  liên quan gì đến . Em coi   như  trai !
Thấy vẻ mặt Cố Châu   đổi, Kiều Niên tưởng    thấy. Cô tự tin .
- Hơn nữa, em   ý nghĩ  đúng đắn gì cả.
Nghe thấy lời Kiều Niên, đám mây đen đang cuồn cuộn trong lòng Cố Châu cũng tan  đôi chút.
- Ừ.
Kiều Niên nhận thấy sự lạnh lẽo quanh Cố Châu  dịu . Cô ngập ngừng hỏi.
- Gần đây   chuyện gì  vui ?
- Hử?
- Hình như   khác  đây. - Kiều Niên  Cố Châu, ngập ngừng .
Tuy  đây Cố Châu cũng từng đến đón cô, nhưng cảm giác  vẫn khác lạ.
Đôi mắt phượng của Cố Châu  nheo , đôi môi gợi cảm khẽ cong lên. Anh hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-678-vo.html.]
- Hử?
- Chỉ là em  cảm giác  thôi. - Kiều Niên khẽ nhíu mày, nhưng cô chỉ cảm thấy Cố Châu khác .
Đôi mắt  đàn ông tối sầm ,  hỏi.
- Vì hôm nay  chủ động đến đón em ?
Nghe thấy lời Cố Châu, Kiều Niên ngẩng đầu  ,   cúi đầu, nhíu mày.
Dường như   chỉ vì Cố Châu đến đón cô.
Chẳng lẽ Cố Châu lo lắng cô sẽ ở cùng Lục Châu?
Thấy Kiều Niên im lặng, Cố Châu  cô chằm chằm  chớp mắt bằng đôi mắt đen láy. Không hiểu ,   nhớ đến cái tên Kiều Niên  gọi đêm đó.
Cố Xuyên...
Cố Châu cảm thấy  thở dồn dập. Giọng  trầm khàn, khàn khàn, và đầy vẻ bá đạo.
- Anh chỉ đưa vợ về nhà thôi. Chẳng   là   ?
Tim Kiều Niên hẫng một nhịp.
Lời Cố Châu  như   lặp  hàng triệu . Nó đặc biệt tự nhiên. Cộng thêm giọng  khàn khàn gợi cảm của , tim cô đập thình thịch.
Nhiệt độ trong xe dần tăng lên.
Kiều Niên   mắt Cố Châu. Khuôn mặt cô phản chiếu trong mắt .
Cô vội vàng  mặt , sợ  sẽ  điều gì đó khiếm nhã.
- Ở đây   ai khác.
Ý định ban đầu của cô là giờ  còn ai khác, Cố Châu  cần  tiếp tục giả vờ nữa.
 cô đột nhiên cảm thấy sắc mặt Cố Châu  chút âm trầm. Cô nghĩ    sai điều gì đó khiến Cố Châu tức giận. Cô vội vàng .
- Không thể nào  thích em !
Nói xong, Kiều Niên   đôi mắt sâu thẳm của Cố Châu. Cô  một dự cảm  lành.
Cô đang  nhảm gì ?
Cố Châu  thích cô ?
Nghĩ , Kiều Niên vội vàng bước xuống xe. Hít thở  khí trong lành, cô cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Cô  Cố Châu cũng  xuống xe, vội vàng giải thích.
- Em chỉ là...
- Anh thích vợ  là chuyện đương nhiên.
Kiều Niên cảm thấy như  sét đánh. Cô  chôn chân  mặt đất, ngơ ngác  Cố Châu với vẻ mặt khó tin.
Cô  nhầm ?
Làm  Cố Châu  thể thích cô ?