Ôi .
Giờ đây, mỗi  tiếp xúc gần gũi với Cố Châu, cô  nghĩ đến những chuyện  .
Trần Thanh,  vẫn luôn   lưng Cố Châu và Kiều Niên,  thấy hành động của Nhị thiếu gia. Anh há hốc mồm,  im lặng ngậm .
Hôm nay Nhị thiếu gia của  thật bá đạo, như thể đang tuyên bố Nhị thiếu phu nhân là vợ của   .
Haiz.
Chẳng  Lục gia   Nhị thiếu gia kết hôn  ?
Nhị thiếu gia   chắc là để cảnh cáo Lục đại thiếu gia đừng nghĩ đến Nhị thiếu phu nhân nữa.
Tuy nhiên,  vẫn  chút nghi hoặc.
Hôm nay Nhị thiếu gia đến đây dự giỗ của vị hôn thê cũ, con gái lớn nhà họ Lục. Giờ đây,    chỉ đưa vợ hiện tại đến dự giỗ mà còn giả vờ  mật với cô .
Lục gia thật sự  quan tâm ?
Cố Châu dẫn Kiều Niên bước . Trần Thanh  theo , tay cầm hộp.
Khi ba   đến giữa vườn nhà họ Lục, Lục Châu và Lục Niên bước  khỏi phòng.
Khi hai   thấy Cố Châu và Kiều Niên, cả hai đều sững sờ.
Ánh mắt Lục Niên rơi  tay Cố Châu đang vòng qua eo Kiều Niên. Ánh mắt  tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Chẳng lẽ  Hai  khỏi chứng sợ phụ nữ  ?
Hay là Đường của họ quá quyến rũ, trực tiếp chữa khỏi bệnh cho Cố Châu?
Đầu óc Lục Niên  cuồng,   nên  gì.
Lục Châu  Cố Châu đang ôm eo Kiều Niên, khẽ nhíu mày. Rõ ràng là Cố Châu đang lợi dụng Đường!
Kiều Niên  nghĩ ngợi nhiều, một nụ  ngọt ngào hiện lên  môi, cô chào hỏi.
- Anh Châu,  A Niên!
Cô  chào hỏi thì   Cố Châu kéo  lòng. Cô bối rối ngước  Cố Châu, bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của .
Ánh mắt  như đang  gì đó, thầm cảnh cáo cô đừng quá gần gũi với đàn ông khác.
Kiều Niên chớp mắt ngây thơ, vẻ mặt bất lực.
Cô cảm nhận  bàn tay Cố Châu ôm eo , ngón tay cái xoa nhẹ eo khiến cô  ngứa. Cô  thể nổi nóng.
Không hiểu , cô cảm thấy Cố Châu đang ghen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-696-tuyen-bo-chu-quyen.html.]
Cô từ từ hạ mắt xuống, lòng rối bời. Cô nhớ  đêm đó Cố Châu  thích cô.
- Em Niên!
- Em Niên!
Lục Châu và Lục Niên đồng thanh kêu lên.
Để bảo vệ  phận của Đường, hai   dám gọi Đường là "Đường" ở bên ngoài.
Giọng điệu của hai  vô cùng vui vẻ,  hề  vẻ gì là buồn bã.
Cố Châu lạnh lùng liếc  Lục Châu và Lục Niên. Ánh mắt cuối cùng dừng   mặt Lục Châu, ánh mắt  tối sầm .
Lục Châu  thấy ánh mắt của Cố Châu. Vẻ mặt  bình tĩnh,  .
- Vào !
Cố Châu và Kiều Niên theo    trong.
Lúc , cách vườn hoa  xa, một cô gái trẻ đang . Cô mặc một chiếc váy trắng, tóc tai bù xù. Ánh mắt cô dán chặt  bàn tay Cố Châu đang vòng qua eo Kiều Niên. Cô nhíu mày.
Cô nắm chặt tay, móng tay bấm sâu  lòng bàn tay.
Một lúc lâu , cô buông tay , tức giận ngắt một bông hồng.
Cô bứt từng cánh hoa hồng  ném xuống đất.
Cô  theo Cố Châu và Kiều Niên rời , đôi mắt đỏ hoe vì tức giận.
Những cánh hoa hồng đáng thương   ngắt hết. Cô giẫm lên chúng.
Hình như  A Châu  quên mất cô từ lâu.
Cô  ở bên  lâu như , nhưng   bao giờ coi trọng cô.
Anh A Châu  giỏi  dối. Anh rõ ràng   ghét phụ nữ,  cho ai  gần. Giờ đây,   chủ động ôm eo con nhỏ đó,    để ý đến ánh mắt của  khác.
Tại ?
Cô    ?
Cô  từ bỏ tất cả vì  A Châu,  mà  mất tất cả.
Lúc , cô cảm thấy  khí xung quanh  loãng . Có chút ngột ngạt.
Điều khiến cô đau lòng nhất là khi  A Châu và Kiều Niên  cạnh , họ thực sự là một  trai  trai và một cô gái xinh . Họ  xứng đôi.
Nếu   cạnh  A Châu là cô, chắc chắn họ sẽ càng thêm hợp .
Làm  Kiều Niên, con nhỏ nhà quê ,  thể gặp   A Châu, trong khi cô chỉ  thể sống như một con chuột?