Khi Kiều Niên  thấy lời của Cố Châu, tim cô như  nhảy lên tận cổ họng. Cuối cùng, cô từ từ ngã trở  vị trí ban đầu.
Cô quá mong chờ  gặp  gia đình. Có lẽ chính vì  mà hành vi hiện tại của cô  bất thường. Ngay cả Cố Châu cũng phát hiện  cô  chút  bình thường.
Nếu những  đó  gián điệp trong nhà họ Lục, nếu họ phát hiện  sự bất thường của cô và phát hiện  cô    phận thật sự của  thì thật đáng sợ.
Lúc đó, cô sẽ gặp nguy hiểm. Thậm chí  thể khiến cả nhà họ Lục gặp nguy hiểm.
Kiều Niên cụp mắt xuống, ánh mắt tràn ngập cảm xúc phức tạp. Vì bảo vệ gia đình, cô tuyệt đối  thể để lộ bản .
Nghĩ đến đây, Kiều Niên lắc đầu .
- Em  .
Cố Châu   gì. Anh  Kiều Niên với vẻ mặt phức tạp.
Đi   mười phút, ba   đến Phật đường.
Đây là  thứ hai Kiều Niên đến đây.
Cô   sân ngập tràn hoa,   ngôi nhà trông như lâu đài cổ tích. Lòng cô dâng lên những cảm xúc phức tạp.
Mọi  trong nhà họ Lục đều  cưng chiều con gái lớn nhà họ Lục, tặng cô những món đồ con gái thích.
Kiều Niên theo    nhà. Liếc , cô thấy dáng vẻ chán nản của bà Lục.
Tóc của bà Lục  bạc trắng. Trông bà mệt mỏi và buồn bã. Đôi mắt đỏ ngầu và vằn tia máu, như thể bà   ngủ một giấc dài.
Kiều Niên cảm thấy  nghẹn ngào trong lồng ngực.
Nếu lúc đó những chuyện đó  xảy ,  lẽ bà Lục  vui vẻ. Bà   buồn bã đến thế.
Lục Kỳ  bên cạnh bà Lục, cúi đầu  chuyện với bà, như đang an ủi bà.
Đứng bên cạnh Lục Kỳ là con gái nuôi của nhà họ Lục, Tống Vũ.
Có một cô gái trẻ  cạnh Tống Vũ. Lưng cô   về phía họ. Kiều Niên cảm thấy bóng lưng của  phụ nữ   chút quen thuộc, nhưng cô  nhớ .
Lục Châu bước lên phía  và gọi.
- Bà.
Lục lão phu nhân  thấy tiếng Lục Châu, bà ngẩng đầu  , ánh mắt  giấu nổi vẻ buồn bã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-701-lanh-dam.html.]
- Ừ! - Lục lão phu nhân yếu ớt đáp.
Lúc , cô gái trẻ  cạnh Tống Vũ  .
Ánh mắt cô dừng   khuôn mặt của Cố Châu và Kiều Niên. Ánh mắt tràn ngập niềm vui, cô chào đón họ bằng một nụ  dịu dàng.
- Anh A Châu, chị Kiều Niên!
Khi Kiều Niên  thấy giọng Tưởng Nguyệt, bụng cô quặn lên, suýt nữa thì nôn.
Cô  một linh cảm  lành.
Cố Châu khẽ nhíu mày,   thẳng  Tưởng Nguyệt.
Lúc , Tưởng Nguyệt mới để ý đến thái độ của Cố Châu. Một thoáng buồn thoáng qua trong mắt cô, nhưng cô nhanh chóng lấy  bình tĩnh. Cô mỉm  với Lục Châu và Lục Niên, chào hỏi họ.
Giọng cô dịu dàng, êm tai.
- Anh Lục Châu,  A Niên!
Lục Châu   gì. Thậm chí   Tưởng Nguyệt,  bước về phía Lục lão phu nhân.
Lục Niên lạnh lùng  Tưởng Nguyệt. Đôi môi mỏng khẽ hé mở,   một cách thản nhiên và mỉa mai.
-     rõ ràng . Cô đầu cá, trí nhớ chỉ  bảy giây.   từng   em gái nào như cô!
Mặt Tưởng Nguyệt tái mét. Cô  chôn chân  đất, vẻ mặt hoang mang.
Lục Châu  cạnh Lục lão phu nhân. Anh nhớ  những thông tin  tìm   đó. Tưởng Nguyệt  hãm hại Đường vì những lý do ích kỷ của cô .
Đó là trong bài phát biểu của cô ở trường y. Anh   Kiều Niên là em gái .
Lúc đó, Tưởng Nguyệt  công khai chế giễu Đường, thậm chí còn cướp váy của Đường.
Mặc dù hôm đó Tưởng Nguyệt là  tự    hổ, nhưng nghĩ đến những gì Tưởng Nguyệt   với Đường, cơn giận trong lồng n.g.ự.c   bùng cháy.
Lục Châu  nhướng mày, nghiêm mặt .
-  nhắc nhở cô  cuối. Nếu cô còn la hét nữa,  sẽ gọi quản gia đuổi cô  khỏi nhà họ Lục!
Lời  của Lục Châu chẳng hề khách sáo, chẳng hề giữ thể diện cho Tưởng Nguyệt.
Nghe Lục Châu , sắc mặt cô tái mét vì sợ hãi. Cô cắn môi, sợ hãi  Lục Châu, nhưng    lời nào.