Hồi còn ở MY, Đường và em Ba   thiết.
Có  Đường  thể   thừa nhận   thứ ba của  ?
Tuy nhiên,  vẫn  tìm  manh mối nào về những gì  xảy  lúc đó. Nếu bây giờ Đường thừa nhận  trai thứ ba của ,   ở đây đều  rằng Kiều Niên chính là trưởng nữ của nhà họ Lục.
Liệu Đường  gặp nguy hiểm nữa ?
Tuy  tin rằng tất cả  hầu nhà họ Lục đều đáng tin cậy và an , nhưng   thể   tin tưởng họ.
Lúc , Lục Niên cũng đang nghĩ như Lục Châu.
Họ lo lắng rằng bây giờ Đường sẽ nhận   Ba và   sẽ gặp nguy hiểm.
Thứ hai, Lục Niên  lo lắng cho chân .
Nếu bà nội  Kiều Niên là Đường mà  và  Cả    với bà nội chuyện , bà nội chắc chắn sẽ lấy gậy đánh gãy chân .
Một đôi chân  như   sắp gãy nhanh đến thế.
Ánh mắt Lục Nhiêu rơi  mặt Kiều Niên. Thấy Kiều Niên im lặng,  nhẹ nhàng .
- Cô Kiều,   thể giúp gì cho cô?
Lúc  Kiều Niên mới  hồn. Cô liếc  bình đựng tro cốt,    Lục Nhiêu. Cô khẽ mở miệng .
- Tay  sẽ  thương đấy!
Nghe  lời  của Kiều Niên, trái tim đang nghẹn ngào trong cổ họng của Lục Châu cũng dần dần bình tĩnh trở .
Đường thật sự thông minh và lý trí.
Nếu cô là một tiểu thư vô tri,  lẽ   mất cả hai chân .
Lục Niên thở phào nhẹ nhõm. May mà Đường của   đổi chủ đề.
Lục Châu và Lục Niên nhận  Đường đang thương hại em Ba. Cả hai đều  chút ghen tị. Họ cũng  Đường quan tâm đến .
Nói xong, Kiều Niên liền  tát cho  một cái. Cô đang  nhảm nhí cái gì ?
Cô chỉ là khách quý của Lục gia mà thôi. Cô  nên ngăn cản .
Cuối cùng, cô bước lên phía  vì lo lắng cho Lục Nhiêu.
Lục Nhiêu liếc  chiếc bình và buồn bã .
- Không   khi chúng  chuyển nhà, cô    đường về nhà  nhỉ!
Khi Kiều Niên  Lục Nhiêu , cô  Lục Nhiêu đang cố tình chuyển chủ đề để cho cô một cơ hội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-723-nhan-ra.html.]
Kiều Niên  cúi mắt xuống.
Tuy tro cốt trong bình   của cô, nhưng   nó  thuộc về một cô gái khác.
Chiếc bình   ở đây hơn hai mươi năm. Nếu cô gái đó  từng đầu thai, linh hồn của cô   lẽ  luôn ở đây.
Ký ức của trẻ con luôn bất định. Chúng thích những gì quen thuộc hơn.
Kiều Niên suy nghĩ một lúc  .
- Không   d.a.o khắc  nhỉ?
Khi  Kiều Niên , vẻ mặt   đều cứng đờ.
Lục lão phu nhân hỏi .
- Cô Kiều Niên,  cô  xin d.a.o khắc?
- Cháu  học điêu khắc . Cháu  giúp Lục đại tiểu thư sửa  cái bình .
Lục lão phu nhân  thấy lời Kiều Niên, bà nhíu mày sâu hơn, nhưng  trả lời ngay.
Cháu gái lớn của bà đang ở trong bình. Bà   sự yên tĩnh của cháu gái lớn  quấy rầy.
Kiều Niên đương nhiên hiểu  nỗi lo lắng của Lục lão phu nhân. Một nụ  nhẹ hiện lên  khuôn mặt cô, cô thành tâm .
- Lục lão phu nhân, chuyện hôm nay cháu ít nhiều cũng  trách nhiệm. Nếu Tưởng Nguyệt   hãm hại cháu, cô    phá hủy bình của trưởng nữ nhà họ Lục. Cháu  cố gắng hết sức để bù đắp  một phần  lầm của .
Kiều Niên liếc  dấu vết ăn mòn  chiếc bình. Đầu óc cô nhanh chóng hoạt động, nhanh chóng vẽ  một bức tranh.
- Nếu chiếc bình  thể  chạm khắc những hoa văn tinh xảo, cháu nghĩ con gái lớn nhà họ Lục chắc chắn sẽ  vui mừng. - Kiều Niên bình tĩnh .
Bà Lục đương nhiên  Kiều Niên  ý , nhưng bà vẫn còn  do dự.
Lúc , Lục Niên  bên cạnh .
- Bà nội, để cô  thử xem!
Lục Châu  thấy lời Lục Niên , gật đầu đồng ý.
- Cháu nghĩ chắc cô   . Cứ để cô  thử xem!
Tống Vũ  nhíu mày. Cô  ngờ  Cả và  Hai  lên tiếng bênh vực Kiều Niên.
Tuy nhiên, điều quan trọng nhất bây giờ   là nghĩ đến thái độ của  Cả và  Hai đối với Kiều Niên, mà là giải quyết vấn đề chiếc bình.
Tống Vũ ngập ngừng .
- Chúng   nên hỏi sư phục xem  phạm điều cấm kỵ nào ?