Đôi mắt Kiều Niên thoáng qua vẻ hoang mang. Cô hỏi.
- Tiểu Kỳ,   đây cô  từng  cháu nhắc đến Tiểu Thi?
Cố Kỳ  Kiều Niên , nhíu mày nghiêm túc giải thích.
- Thật ,  đầu tiên gặp em , cháu mới  chúng cháu  thể là  em.
- Trước đây hai    sống chung ? - Kiều Niên hỏi với vẻ khó hiểu, mặc dù cô   một chút suy đoán mơ hồ.
Cố Kỳ nhẹ nhàng lắc đầu.
- Trước đây em  sống ở Hải Thành. Hôm nay em  đến An thành tìm cháu. Lúc đó hai chúng cháu mới nhận  trông  giống .
Qua lời Cố Kỳ, Kiều Niên đại khái hiểu  chuyện gì  xảy . Hình như Cố Châu và Cố Kỳ  hề  đến sự tồn tại của Tiểu Thi.
Nếu cô  nhầm, cô bé hẳn là  em sinh đôi của Cố Kỳ.
Tuy trông cô bé giống hệt Cố Kỳ, nhưng  thể loại trừ khả năng hai    quan hệ huyết thống. Với đầu óc khoa học và nghiêm túc, Kiều Niên cảm thấy  nên  xét nghiệm huyết thống cho Cố Kỳ và Tiểu Thi.
Kiều Niên kéo Cố Kỳ  gần Tiểu Thi, chậm rãi  xổm xuống. Cô mỉm  nhẹ nhàng hỏi.
- Tiểu Thi,  cháu  đến đây? Cháu đến cùng gia đình  tự  đến? Còn ai trong nhà nữa?
Tiểu Thi  Kiều Niên  chớp mắt.
Cô  thật dịu dàng và xinh , chẳng trách bố và  trai  thích cô  đến .
Nếu cô ở bên cạnh cô Niên Niên, chắc chắn cô cũng sẽ thích.
Tiểu Thi cố gắng tỏ  bình tĩnh, tránh né vấn đề chính.
- Cô, cháu đến đây một .
Một thoáng ngạc nhiên thoáng qua trong mắt Kiều Niên, nhưng cô nhanh chóng lấy  bình tĩnh.
Một đứa trẻ nhỏ như  mà   xa như , chẳng lẽ gia đình  lo lắng cho cô bé ?
May mắn , dọc đường   chuyện gì xảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-762-dau-long.html.]
Kiều Niên  thể can thiệp quá nhiều  chuyện của  khác. Sẽ   nếu gia đình cô bé  hạnh phúc.
Kiều Niên liếc  Cố Kỳ,    Tiểu Thi. Cô hỏi.
- Tiểu Thi, cô  cháu và Tiểu Kỳ  xét nghiệm ADN. Không  cháu  đồng ý ?
Cô bé    khác  xét nghiệm ADN là để xác định xem đối phương   là họ hàng của cô  .
- Được. - Tuy Tiểu Thi  xác nhận  Tiểu Kỳ là  trai , nhưng  ngoài  thể nghĩ cô và  Tiểu Kỳ    nhà. Cô    bất kỳ hiểu lầm nào giữa  và  Tiểu Kỳ.
Đây cũng là  đầu tiên Kiều Niên đến biệt thự Đông Giang. Cô  quen thuộc với tình hình ở đây, nên chỉ  thể nhờ Cố Kỳ lấy cho  một cái bấm móng tay.
Cố Kỳ đưa cái bấm móng tay cho Kiều Niên.
Kiều Niên  xổm xuống  mặt Tiểu Thi, nắm lấy tay cô bé, chuẩn  cắt móng tay.
Tuy nhiên, khi Kiều Niên chạm  lòng bàn tay cô bé, cô  sững sờ.
Rõ ràng cô bé chỉ là một đứa trẻ, nhưng lòng bàn tay  đầy vết chai. Nếu cô  nhầm,  lẽ cô bé  thường xuyên  việc nhà.
Trong xã hội ngày nay, trẻ con đều  nuông chiều. Cho dù xuất  từ gia đình nghèo khó, cũng  thể để một đứa trẻ năm tuổi  . Tại   nhà  để chúng  việc nhiều như  khi chúng còn nhỏ?
Cô   cô bé  sống như thế nào trong suốt những năm qua. Lòng cô  đau.
Bàn tay cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiểu Thi  nới lỏng , sợ rằng  sẽ  đau cô bé.
Tiểu Thi cảm nhận  cử động của Kiều Niên, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ. Bàn tay cô Niên Niên chạm  dường như  một dòng nước ấm chảy qua huyết quản.
Cô bé ngước  Kiều Niên. Không hiểu , cô bé   khỏi   gần.
Cô Niên Niên quả thực là một   hiền lành và  bụng!
Kiều Niên cẩn thận cắt móng tay cho Tiểu Thi,  bỏ tất cả  một cái túi.
Tiểu Thi   khác  xét nghiệm ADN cần  xét nghiệm máu. Cô  Kiều Niên với vẻ mặt khó hiểu và hỏi.
- Cô Niên Niên, cô  cần lấy m.á.u của cháu ?
- Không cần . Móng tay của cháu là đủ .
Sau khi Kiều Niên đóng gói móng tay xong, cô giúp Tiểu Kỳ cắt móng tay  bỏ  một cái túi khác.