Sau đó, Kiều Niên gọi điện cho học trò đang học cùng .
Sau khi gọi xong, Kiều Niên mỉm  với Cố Kỳ và Tiểu Thi, cô hỏi.
- Gần trưa . Hai đứa  ăn gì? Cô  nấu ngay!
- Canh!
- Thịt!
Hai đứa đồng thanh .
Khi hai đứa  xuống, Kiều Niên  khuôn mặt giống hệt  của chúng. Lòng cô tan chảy  sự đáng yêu của chúng.
Cô nhận , cô bé   uống canh, còn Cố Kỳ    ăn thịt.
Kiều Niên    gì. Cô gật đầu .
- Hai đứa cứ ở nhà chơi . Đừng  ngoài. Cô xuống bếp nấu cơm ngay!
Cố Kỳ ngoan ngoãn gật đầu.
Cố Kỳ   cửa, tận mắt  Kiều Niên xuống lầu. Lúc  mới  đến bên Tiểu Thi.
- Tiểu Thi, em  ăn gì ? Em cứ  thẳng với . Anh xuống lầu bảo cô Niên Niên. - Cố Kỳ lo lắng  Tiểu Thi. Cậu  hiểu tại  Tiểu Thi chỉ uống canh. Thịt rõ ràng bổ dưỡng và ngon hơn.
Hơn nữa, trông con bé gầy quá. Chắc chắn  ăn nhiều thịt mới tăng cân .
- Em chỉ uống canh thôi. - Tiểu Thi  ngoan ngoãn.
- Vậy em nghĩ  về cô Niên Niên? - Cố Kỳ thăm dò hỏi. Cậu  lo lắng Tiểu Thi   ăn thịt vì  thích cô Niên Niên.
Nghĩ đến cảnh Kiều Niên  cắt móng tay cho , cô bé cảm thấy  ấm áp.
Cô vẫn còn nhớ lúc  chủ động ôm . Cái ôm của   ấm áp, nhưng cũng chẳng ấm áp hơn cái ôm của cô Niên Niên là bao.
Cô Niên Niên như ánh mặt trời mùa đông, sưởi ấm cô.
- Cô   lắm!
Cô Niên Niên  chỉ dịu dàng mà còn  ngăn nắp. Sau khi  tình trạng của cô, cô  lập tức giúp cô nhận tổ tiên, thậm chí còn chủ động  xét nghiệm ADN.
Hơn nữa, cô Niên Niên đang nấu ăn cho họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-763-canh.html.]
Cô  mới đến   thể ăn đồ ăn cô Niên Niên nấu .
Ước gì cô cũng  ăn đồ  nấu.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tiểu Thi dần tối .
Nếu   hai tay như  bình thường, và nếu    bệnh, chắc hẳn cô  thể ăn đồ  nấu cho.
Ước gì  khỏe mạnh.
Tiểu Thi cúi đầu thất vọng.
Nhìn Tiểu Thi như , Cố Kỳ  chút khó hiểu. Cậu    an ủi Tiểu Thi thế nào, chỉ .
- Em ơi, chúng  cùng chơi trò chơi nhé?
Lúc đầu  thấy Tiểu Thi,  cứ tưởng cô là em trai . Sau đó, cô  đồ và bảo   ngoài đợi.
Lúc đó,  mới  cô là em gái .
Nghe thấy giọng Cố Kỳ, cô ngẩng đầu lên  . Biết  đang lo lắng cho , cô gạt hết  buồn phiền trong lòng   đầu. Cô  tươi gật đầu.
- Được!
Vậy là hai  lấy điện thoại  chơi game.
Khi Kiều Niên lái xe đến biệt thự, cô nhận   một siêu thị lớn cách đó  xa. Chỉ cần lái xe năm phút là đến nơi.
Cô lái xe đến siêu thị. Sau khi mua nguyên liệu, cô bưng  bếp.
Kiều Niên rửa sườn một cách lơ đãng.
Khi chạm  tay Tiểu Thi, rõ ràng đó là đôi tay thường xuyên  việc. Điều   nghĩa là cô bé thường xuyên  việc ở nhà.
Cô bé  sống với  , tại  cô bé  thường xuyên  việc như ?
Kiều Niên cho sườn  rửa sạch  nồi hầm,   bên cạnh chờ đợi.
Lòng cô rối bời. Cô  mới phát hiện  Cố Kỳ là con của Cố Châu, giờ Cố Châu   một cô con gái. Quá nhiều điều bất ngờ.
Thật , cô  chắc chắn 100% Tiểu Thi là con của Cố Châu. Cô chỉ  xét nghiệm quan hệ cha con để  ai  thể tìm   của cô, và  ai  thể nghi ngờ  phận của Tiểu Thi.
Lần đầu tiên  thấy Cố Kỳ và Tiểu Thi, cô  khỏi nghĩ đến hai đứa con  mất của .
Nếu hai đứa trẻ đó còn sống, chắc cũng trạc tuổi chúng . Nghĩ đến đây, Kiều Niên  khỏi cảm thấy buồn bã.