- Niên Niên, tớ đến ! - Giọng  vui vẻ của Lâm Đào vang lên qua điện thoại.
- Cậu đợi tớ ở cửa nhé. Tớ  mở cửa.
Nói xong, Kiều Niên bước  ngoài.
Lúc , Cố Kỳ và Tiểu Thi đang chơi đùa trong phòng khách cũng  dậy  theo Kiều Niên  ngoài.
Khi ba  đến cửa biệt thự, Kiều Niên thấy Lâm Đào  cách đó  xa.
Thật lòng mà , cô  nhận  Lâm Đào.
Lâm Đào bước đến bên Kiều Niên, vui vẻ xoay  .
- Cậu thấy bộ đồ của tớ thế nào?
Môi Kiều Niên  giật giật.
Nên  gì đây?
Bộ đồ của Lâm Đào xanh đến nỗi gần như phát sáng. Thật khó để  thẳng  cô .
Cô   chỉ nhuộm tóc xanh lá mà còn mặc một chiếc váy dài màu xanh lá. Ngay cả giày của cô cũng màu xanh lá cây.
Nếu  nhận  mặt Lâm Đào, cô  nghĩ rằng một bệnh nhân từ bệnh viện tâm thần  bước .
Bệnh nhân trong bệnh viện tâm thần thậm chí còn   cơ hội nhuộm tóc như thế .
Kiều Niên  Lâm Đào với vẻ lo lắng và cẩn thận hỏi.
- Dạo     kích động gì ?
Lâm Đào mỉm , vén tóc   tai.
- Thật ,   gì nghiêm trọng . Tớ chỉ  cắm sừng thôi!
Kiều Niên  Lâm Đào. Cô   khác so với  đây. Rõ ràng là cô   tổn thương tâm lý nghiêm trọng. Nếu Lâm Đào    phố như thế , chắc chắn   sẽ nghĩ cô  điên!
Lâm Đào dường như   Kiều Niên đang nghĩ gì. Cô phàn nàn.
- Hắn  mặt dày đến mức  chuyện đê tiện như , tớ sẽ cho      là loại  nào!
Kiều Niên bắt đầu nghi ngờ liệu    đúng khi gọi Lâm Đào đến  .
Thôi bỏ . Cô chỉ nhờ Lâm Đào chăm sóc Cố Kỳ một đêm thôi. Ngày mai cô sẽ đến đón Cố Kỳ.
- Vậy thì giúp tớ chăm sóc Cố Kỳ cho . Đừng bắt nạt nó! - Kiều Niên  nhịn   thêm.
Nghe Kiều Niên  , Lâm Đào mỉm , thản nhiên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-770-xanh-la-ruc-ro.html.]
- Niên Niên, tớ   trẻ con. Tớ nhất định sẽ chăm sóc nó thật .
Kiều Niên  Lâm Đào với vẻ nghi ngờ, nhưng  phản bác. Cô hỏi.
- Cậu  trả thù ?
Lâm Đào  Kiều Niên , mắt sáng lên.
- Chúng  sẽ  chuyện về chuyện của  . Nhớ chăm sóc Tiểu Kỳ giúp tớ đấy. - Kiều Niên     về phía Cố Kỳ. Cô thấy Cố Kỳ  lạnh lùng   chỗ khác, như thể  ưa Lâm Đào. "
- Tiểu Kỳ, đây là cô Lâm Đào. Cô  sẽ chăm sóc cháu!
Nghe thấy từ "cô", Lâm Đào khẽ nhíu mày, vẻ mặt  vui .
- Chị còn trẻ,   kinh nghiệm. Cứ gọi chị là chị!
Kiều Niên mỉm ,  nhướn mày. Cô hỏi.
- Cậu gọi tớ là cô nhé?
Nét mặt Lâm Đào cứng đờ trong giây lát. Cô mím môi, miễn cưỡng .
- Được ,  gọi cô là cô nhé!
Nhìn thấy Lâm Đào như , ánh mắt Tiểu Thi thoáng qua vẻ lo lắng. Ánh mắt cô bé rơi  khuôn mặt Cố Kỳ, vẻ mặt đầy mâu thuẫn.
Kiều Niên vẫn  yên tâm khi giao Cố Kỳ cho Lâm Đào. Tuy đôi khi Lâm Đào  bất cẩn, nhưng cô   tỉ mỉ. Sẽ   chuyện gì xảy .
Kiều Niên mỉm  với Tiểu Thi và .
- Được ,  thôi. Cô đưa cháu về nhà ngay!
Tiểu Thi miễn cưỡng  Cố Kỳ. Sau khi chào tạm biệt, cô lên xe của Kiều Nien.
Lâm Đào  đưa Cố Kỳ  biệt thự.
Tiểu Thi  ở ghế phụ phía , vẫn  Cố Kỳ với vẻ mặt lo lắng, như thể  sợ Cố Kỳ sẽ gặp chuyện  may.
Kiều Niên giúp Tiểu Thi thắt dây an . Nhận  Tiểu Thi đang lo lắng, cô bối rối hỏi.
- Tiểu Thi, cháu   đến nhà họ Cố bây giờ ?
Tiểu Thi lắc đầu, lo lắng .
- Cháu  gặp bố, nhưng cháu vẫn lo tóc  Tiểu Kỳ cũng sẽ chuyển sang màu xanh lá cây!
Cố Kỳ tóc xanh...
Kiều Niên  khỏi rùng . Thật sự quá đáng sợ.
Hơn nữa, Lâm Đào là một tiểu thư thích  gì thì . Cô    hết  chuyện .