Cố Châu im lặng. Ánh mắt  dừng   mặt Kiều Niên, như thể đang chờ đợi câu trả lời của cô.
Kiều Niên liếc  Tiểu Thi, lòng đau như cắt. Vừa  Tiểu Thi chắc hẳn   Cố Châu dọa sợ.
Trước đó, cô   với Tiểu Thi rằng bố cô bé  hiền lành và  thích cô bé.
Tuy nhiên, Cố Châu  tỏ  nghiêm nghị.
Kiều Niên khẽ thở dài, .
- Bụng Tiểu Kỳ  khỏe. Em  kiểm tra cho thằng bé . Là do tích tụ.
Sau khi nhận  câu trả lời khẳng định của Kiều Niên, ánh mắt của Cố Châu lập tức dịu . Anh bước đến bên cạnh Cố Kỳ và  xổm xuống, ánh mắt tràn ngập vẻ lo lắng  che giấu.
- Tiểu Kỳ, bụng con bây giờ thế nào ?
Khi bắt gặp ánh mắt của Cố Châu, mắt cô bé lập tức đỏ lên.
Cô  nghĩ rằng mặc dù bố    trai, nhưng lời  của ông  lạnh lùng.
 giờ đây, bố cô   chuyện với cô  dịu dàng.
Ánh mắt của bố cô  cô cũng  dịu dàng. Cô  từng  cô Niên Niên  dịu dàng như .
  cô  bao giờ  cô dịu dàng như .
Thấy Cố Kỳ   gì, Cố Châu mới phát hiện  bé  chút choáng váng. Anh  khỏi nhíu mày, đặt tay lên trán  bé để kiểm tra.
Hình như  bé   sốt!
Tuy bố  rút tay , nhưng cô bé vẫn cảm nhận   ấm  mu bàn tay của bố.
Tiểu Thi  khỏi đỏ mặt.
Thì  bố cô đối xử  với cô như .
- Ba ơi, con  uống thuốc . Con khỏe . Ba  cần lo cho con !
Nghe thấy lời Cố Kỳ, Cố Châu dường như khựng  một chút. Anh cảm thấy Cố Kỳ  chút kỳ lạ.
Cố Kỳ  thông minh, cái gì cũng , nhưng Cố Kỳ hiếm khi nhiệt tình như .
Thấy Cố Kỳ dần dần hoạt bát, vui vẻ, Cố Châu mới thở phào nhẹ nhõm.
Xem  Kiều Niên  đúng. Cố Kỳ  thể hướng ngoại mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-774-kho-chiu.html.]
Cố Châu chậm rãi  dậy. Ánh mắt  dừng   mặt Kiều Niên, thấp giọng hỏi.
- Bụng thằng bé  khỏe. Sau   gì cần chú ý ?
Kiều Niên  bụng cô bé  khỏe. Đó chỉ là lời  dối do cô và Tiểu Thi bịa  thôi.
Kiều Niên lắc đầu .
- Không cần .
Ánh mắt cô  dừng  mặt Tiểu Thi. Tiểu Thi đến nhà họ Cố vì  giao lưu nhiều hơn với Cố Châu. Cô nên tạo cơ hội cho Cố Châu và Tiểu Thi  ở riêng với  như thế nào đây?
Đột nhiên, một ý tưởng lóe lên trong đầu Kiều Niên. Môi cô khẽ cong lên, .
- Em nghĩ mặc dù hôm nay Tiểu Kỳ   đến trường, nhưng thằng bé vẫn nên ở nhà học thêm. Không  chiều nay   thời gian kèm cặp nó ?
Cuối cùng, Kiều Niên  thêm.
- Hơn nữa, Tiểu Kỳ cũng hy vọng   thể kèm cặp thằng bé.
Một thoáng ngạc nhiên hiện lên trong mắt Cố Châu.
Trước đây Cố Kỳ thích ở một  nên   phiền .
 giờ đây, Cố Kỳ  hy vọng   thể kèm cặp .
Sao Cố Châu   thể bỏ lỡ cơ hội gần gũi với Cố Kỳ chứ?
- Anh rảnh! - Vừa , ánh mắt Cố Châu   chằm chằm  mặt Cố Kỳ. Anh thấy Cố Kỳ đang mỉm  với .
Môi Cố Châu khẽ cong lên.
- Chiều nay con  học gì?
Đôi mắt đen láy như nho của Tiểu Thi mở to hết cỡ. Cô  chằm chằm  Cố Châu  chớp mắt. Cha cô thật sự quá dịu dàng, đối xử với cô quá .
- Con  học toán. - Tiểu Thi tùy tiện bịa  một lý do. Mặc dù  tự học những thứ  từ hồi ở Hải Thành, nhưng cô vẫn   cha dạy toán.
- Được . - Cố Châu đáp. Anh lấy điện thoại  nhắn tin cho Trần Thanh.
[Hủy hết  hoạt động hôm nay!]
Gửi xong tin nhắn, Cố Châu cất điện thoại  túi. Trong mắt ,   gì quan trọng hơn chuyện của Cố Kỳ.
Anh đưa tay  kéo Cố Kỳ về phòng.
Ánh mắt Tiểu Thi rơi  lòng bàn tay cha, vành tai càng lúc càng đỏ. Cô cẩn thận đặt tay lên tay cha   theo ông lên lầu.