Kiều Niên cúi mặt, im lặng.
Hầu hết  thời đó đều  mê tín. Để con trai  sống yên , nhiều gia đình giàu  sẽ tìm một cô dâu trẻ con.
Tuy nhiên, Kiều Niên cảm thấy chuyện   chút kỳ lạ, nhưng cô      đó là chuyện gì kỳ lạ.
Ánh mắt của Kiều Niên rơi  mặt Tô Tuyết. Cô hỏi.
- Lúc đó trong cặp sách  vật gì tượng trưng cho  phận của  ?
- Không  vật gì cả. Lúc đó, quần áo của cô rách rưới,  đầy bùn đất. Cô còn  thương nữa. Làm   vật gì để  tin? - Tô Tuyết khoát tay, thản nhiên .
Tô Tuyết  cải thiện hình ảnh của   mặt Kiều Niên. Bà  thêm.
- Nếu   ,  lẽ cô  c.h.ế.t từ lâu . Là ân nhân cứu mạng của cô,   cần cô báo đáp . Quan hệ của chúng   hòa !
Nghe Tô Tuyết  , mắt Kiều Niên sáng lên.
Trước đây, cô luôn cảm thấy chuyện   gì đó  . Giờ thì cuối cùng cô cũng hiểu .
Tô Tuyết là một   coi trọng lợi ích cá nhân. Bà  rõ ràng  cô  thoát c.h.ế.t trong gang tấc. Chẳng lẽ Tô Tuyết  sợ kẻ thù truy đuổi ?
Khi đó, Tô Tuyết  thể tùy tiện bỏ tiền  mua một cô gái trẻ về  cô dâu của Kiều Vũ. Không cần  mạo hiểm như  để nhận nuôi một cô gái đầy thương tích. Chẳng lẽ Tô Tuyết  sợ những  đó sẽ tấn công  ?
Kiều Niên  nghĩ Tô Tuyết sẽ liều mạng vì .
Nghĩ đến đây, Kiều Niên  nhịn  .
Nhìn Kiều Niên , Tô Tuyết  nhíu mày. Bà khó hiểu hỏi.
- Sao bây giờ cô  ?
Nói xong, Tô Tuyết bắt gặp ánh mắt nửa  nửa  của Kiều Niên. Bà  dự cảm chẳng lành.
Chẳng lẽ Kiều Niên  điều tra  sự thật  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-803-co-dau-tre-con.html.]
Hôm nay Kiều Niên đến đây chỉ để  trò  thôi ?
Nghĩ đến đây, sắc mặt Tô Tuyết dần trở nên khó coi. Bà nghiêm nghị .
- Sao cô    như ?  cũng  định nhận báo đáp ân tình của cô.    hết . Mau  .    thấy cô ở nhà nữa!
-   tin lời bà . Tại  bà  nhận nuôi  vì sức khỏe của Kiều Vũ? - Kiều Niên  xong, dừng  một chút   tiếp.
- Nếu lúc đó  thật sự thoát chết,  nghĩ bà  chạy trốn càng xa càng  để giữ mạng . Hơn nữa, thời đại đó mua một cô bé cũng chẳng tốn kém gì. Sao bà  thể bất chấp sự an  của bản  chỉ để chăm sóc ?
Nét mặt Tô Tuyết  đổi.
Kiều Niên vẫn thông minh như ngày nào, nhưng cô    đúng hướng.
Chẳng ai ưa cô bé .
- Nếu  thật sự thoát chết, với tính cách của bà, chắc chắn bà sẽ vứt   càng xa càng . Thậm chí vì sự an  của bản , bà còn rời khỏi Hồn Thành. Bà sẽ  bao giờ mang  về nhà họ Kiều, chứ đừng  đến việc nhận nuôi ! - Kiều Niên  Tô Tuyết với vẻ thích thú và hỏi.
- Sao bà  nhất quyết nhận ?  hy vọng bà  thể   sự thật. Nếu  phát hiện  bà  dối,  nghĩ   bà nhất định  gánh chịu hậu quả!
Kiều Niên toát  một luồng khí lạnh lẽo và áp bức. Cả phòng khách như thể  xuống tận tầng mười tám của địa ngục. Tô Tuyết run rẩy vì sợ hãi.
Lúc , Tô Tuyết mới nhận  Kiều Niên thật sự quá gian xảo. Chẳng trách Kiều Hân lúc nào cũng   là đối thủ của Kiều Niên.
Tô Tuyết  đóng vai ân nhân cứu mạng của Kiều Niên, nhưng  ngờ Kiều Niên  lợi dụng tình thế .
Kiều Niên quá thông minh.
Tô Tuyết toát mồ hôi lạnh  ánh mắt của Kiều Niên. Thấy trời  tối, bà chỉ  tống khứ Kiều Niên càng sớm càng . Bà thở dài một   .
- Cô  đúng.  quả thực đang giấu cô chuyện gì đó!
Kiều Niên   ghế sofa, vẻ mặt   đổi. Đôi mắt  như hồ ly lạnh lùng chờ đợi Tô Tuyết  tiếp. Cô  xem Tô Tuyết còn  thể  gì nữa.
Tô Tuyết mím chặt môi, vẻ mặt hung dữ. Hồi lâu , bà nhắm mắt , tuyệt vọng .
- Vốn dĩ   giúp cô tìm  gia đình. Trông cô thật lôi thôi, đáng lẽ  nên đưa cô đến đồn cảnh sát.  còn  thể giúp Kiều Vũ tích công tích đức!