Cô là tiểu thư nhà giàu, là em ruột của đại gia Kiều Vũ.
Nhiều  ghen tị với địa vị của cô.
Nỗi bất công trong lòng Kiều Hân dịu   nhiều. Cô bước  ngoài với đôi giày cao gót, kiêu ngạo.
Sau khi Kiều Hân rời , trong phòng chỉ còn  Kiều Vũ và Kiều Niên.
Vẻ mặt Kiều Vũ phức tạp. Anh ngước  Kiều Niên, bình tĩnh hỏi.
- Hôm nay em gọi  đến đây   vì dự án đó chứ?
Kiều Niên  buồn giả vờ lịch sự với Kiều Vũ. Cô hỏi thẳng.
-  chỉ  hỏi  một câu thôi!
- Câu hỏi gì?
- Có   là   cứu  lúc  sáu tuổi rơi xuống vực ?
Khi Kiều Vũ  thấy câu hỏi của Kiều Niên,   sững sờ. Anh bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Kiều Niên.
Giọng điệu của Kiều Niên   lắm, như thể đang chất vấn .
Kiều Vũ cầm tách cà phê lên nhấp một ngụm  đặt xuống bàn. Anh bình tĩnh  Kiều Niên, .
- Xem  em   chuyện năm đó . Sao còn hỏi nữa?
Khi Kiều Niên  Kiều Vũ , ánh mắt cô tối sầm . Quả nhiên,  cứu cô năm đó   Kiều Vũ, mà là Cố Xuyên.
Tính cách của Cố Xuyên dường như tồn tại vì cô.
Mỗi  Cố Xuyên xuất hiện,  đều  với cô những lời tương tự.
Anh  cứu mạng cô.
Lúc đó, Kiều Niên cứ nghĩ Cố Xuyên là kẻ điên, ép buộc cô tưởng tượng.
Cô cũng nghĩ  là  mắc chứng hoang tưởng.  giờ đây, dường như Cố Xuyên chỉ đang nhắc nhở cô về quá khứ, bởi vì  chỉ đang  cho cô  một sự thật.
Cô  hiểu lầm Cố Xuyên.
Kiều Niên cảm thấy  khí dần trở nên loãng . Cô cảm thấy ngột ngạt.
Kiều Niên lạnh lùng  Kiều Vũ, .
- Anh lừa !
Vẻ mặt Kiều Vũ bình thản,  chút lo lắng. Anh  thẳng  mắt Kiều Niên,  rõ từng chữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-851-hieu-lam.html.]
- Ngay từ đầu,    với em ,   !
Nghe Kiều Vũ  , Kiều Niên  sững sờ. Ký ức thời thơ ấu dần ùa về, dần dần rõ ràng hơn.
Cô nhớ .
Cô nhớ  năm đó  áo trắng  cứu cô. Sau đó, cô  ngất xỉu.
Sau đó, khi  thấy Kiều Vũ trẻ tuổi mặc áo trắng bước , lưng Kiều Vũ hướng về phía ánh sáng mặt trời. Khuôn mặt  cũng ẩn hiện trong bóng tối, kiểu tóc  giống Cố Xuyên.
Đó là lý do tại  cô vẫn luôn nghĩ rằng  áo trắng chính là Kiều Vũ.
Khi  Áo Trắng cứu cô năm đó, cô nhớ rõ áo sơ mi của  Áo Trắng  nhuộm đỏ máu.
Cô luôn   ơn .
Nếu   ,  lẽ cô  c.h.ế.t từ lâu .
Mười năm qua, cô luôn nhớ về những khoảnh khắc tươi  .
Hơn nữa, cô luôn coi Kiều Vũ là vị cứu tinh, là  quan trọng nhất đối với .
Lúc đó, cô cảm thấy tình cảm của Kiều Vũ dành cho  dường như  chút khác biệt. Nếu , cô   dần xa lánh Kiều Vũ.
Sau , cô và Kiều Vũ trở thành  qua đường.
Năm năm , Kiều Hân  khiến cô mất trinh và  nhốt trong bệnh viện tâm thần. Lúc đó, Kiều Vũ   chút do dự lựa chọn Kiều Hân, nhưng     tin cô.
Một chút cảm kích nhỏ nhoi mà cô dành cho Kiều Vũ  biến mất.
Đến lúc  cô mới nhận , ngay từ đầu Kiều Vũ  từng cứu cô.
Kiều Niên khẽ nhếch môi, nhẹ nhõm.
Nhìn nụ   mặt Kiều Niên, lòng Kiều Vũ trống rỗng. Anh bất an hỏi.
- Sao em   như ?
Trước đây, Kiều Niên  nỡ đối xử tàn nhẫn với Kiều Vũ vì dù   cũng  cứu mạng cô.
Cô  nhẫn tâm như cách cô đối xử với những  còn  trong nhà họ Kiều.
Cô sẽ luôn nhớ một điều   về Kiều Vũ. Giờ nghĩ , khi Kiều Vũ đến tìm cô,  rõ ràng  cô là ai.
Kiều Vũ cũng  cô  về nhà, nhưng   từng giúp cô thực hiện nguyện vọng.
Hơn nữa, Kiều Vũ  từng  sự thật với cô, mà  giấu cô như thể cô là một kẻ ngốc.
Giờ thì, xem  Kiều Vũ cũng là một trong những kẻ  tội. Anh   khác gì những  còn  trong gia đình họ Kiều.