Vừa , Kiều Niên   về phía cầu thang.
Cố Châu  bóng lưng Kiều Niên, đôi mắt phượng nheo .
- Tiểu Thi  mới ngủ  .
Chân  của Kiều Niên  đặt lên cầu thang thì  thấy lời Cố Châu. Cô thu chân , cúi mắt, thản nhiên .
- Em  việc ở công ty...
Kiều Niên    bước  ngoài.
Nếu   Tiểu Thi, cô     về nhà họ Cố.
  kịp   vài bước, cô   Cố Châu chặn .
Kiều Niên ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Cố Châu.
- Em  việc . Em...
- Em nghĩ  ruột của Tiểu Kỳ và Tiểu Thi là  như thế nào? – Cố Châu  Kiều Niên  chớp mắt, nhẹ nhàng ngắt lời cô.
Kiều Niên lùi  một bước, lắc đầu.
- Mẹ ruột của bọn trẻ ? Làm  em  cô  là  như thế nào?
Lúc , Kiều Niên nhớ  đêm hôm đó và những đau đớn   chịu đựng khi sinh nở.
Kiều Niên nắm chặt tay, ngẩng đầu  Cố Châu, hỏi.
- Em vẫn luôn tò mò. Anh nghĩ  ruột của bọn trẻ là  như thế nào?
Cố Châu thấy động tác nhỏ của Kiều Niên, ánh mắt  lóe lên, nghiêm túc .
- Anh nghĩ... cô  chắc hẳn là một   thông minh và  bụng.
Kiều Niên  nhướng mày.
- Tại ?
- Tiểu Thi và Cố Kỳ đều  thông minh. Hơn nữa, khi ở bên cạnh Tống Mạn, bọn chúng cũng  hề sai lầm. Thật đáng khen.
Cố Châu dừng  một chút   tiếp.
- Điều đó chỉ  thể chứng minh Tiểu Thi bẩm sinh   bụng . Lòng   chắc hẳn là di truyền từ huyết thống!
Nhắc đến Tiểu Thi, ánh mắt Kiều Niên dần dần dịu .
- Ừ, là như ...
Cố Châu  vẻ mặt Kiều Niên. Ánh mắt  dần hiện lên vẻ áy náy và tự trách.
Cố Châu mím môi, cuối cùng .
- Nếu  thể    nữa,  nhất định sẽ   hại cô !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-906-xin-loi.html.]
Kiều Niên   hồn. Ánh mắt cô lóe lên khi  lên Cố Châu.
Đêm đó, Cố Châu cũng  chuốc thuốc. Hơn nữa, Cố Châu dường như  mắc bệnh tâm thần vì sự việc đó.
Sự việc   khiến cô và Cố Châu  tổn thương  lớn.
Cố Châu cũng  .
Cố Châu  chứng sợ phụ nữ. Khi đối mặt với cô, Cố Châu  hề  chút sợ hãi nào.
Kiều Niên cũng hiểu rằng chuyện đêm đó   sắp đặt từ .
Gạt sang một bên, lúc đó, khi cô rơi  bẫy của Kiều Hân,  thể cô  mất trinh  tay một lão già.
 những  đó  đưa cô đến phòng của Cố Châu.
Suốt cả đêm.
Cô  sống trong sợ hãi và đau đớn.
Đêm đó đối với cô như một cơn ác mộng.
Kiều Niên nhắm mắt , cố gắng kìm nén  cảm xúc trong lòng. Cô ngước  Cố Châu, cố gắng giữ bình tĩnh.
- Nếu tìm  cô ,  định đền bù thế nào đây?
Cố Châu  Kiều Niên  chớp mắt, nghiêm túc .
- Anh  cưới cô  để chuộc  những tội    gây !
Nghe Cố Châu  , Kiều Niên sững sờ.
Một lúc lâu , cô mới lấy  tinh thần, nhíu mày hỏi.
- Anh thật sự nghĩ  ?
Cố Châu gật đầu nghiêm túc. Anh dịu dàng  Kiều Niên, mỉm  tự giễu.
-  bây giờ thì khác . Sau khi gặp em,  chỉ  cưới em. Tuy nhiên,  vẫn sẽ cố gắng hết sức để tìm  cô , chuộc   lầm bằng cách khác!
Tim Kiều Niên bắt đầu đập loạn xạ. Cô cúi mặt xuống.
Vậy  lúc đó   quên tìm cô. Anh vẫn luôn bảo vệ cô.
Lúc , tâm trí Kiều Niên rối bời.
Bỗng nhiên, một  hầu chạy xuống cầu thang, chạy đến bên Kiều Niên. Cô hoảng hốt .
- Phu nhân, tiểu thư  tỉnh  và . Cô bé cứ gọi  mãi!
Khi Kiều Niên   hầu  cô bé , tim cô như nhảy lên tận cổ họng. Cô   chạy lên lầu, bỏ  Cố Châu  đó một .
Cố Châu  Kiều Niên rời . Chuyện đêm qua hiện về trong đầu, lông mày  nhíu chặt. Ánh sáng trong mắt dần biến mất, chỉ còn  sự tự trách.
Niên Nhi...
Xin ...