Khi Kiều Niên  theo  hầu  hành lang tầng hai, cô  thấy tiếng Tiểu Thi  từ xa.
Kiều Niên     hầu, nhỏ giọng .
- Tối nay   về phòng.  sẽ ngủ với Tiểu Thi.
- Vâng! - Người hầu gật đầu.
Kiều Niên  đến cửa phòng ngủ của Tiểu Thi. Cô đặt tay lên tay nắm cửa, định đẩy cửa  thì  thấy tiếng  như điên dại của Tiểu Thi. Cả trái tim cô như  ai đó bóp chặt.
Kiều Niên đẩy cửa bước . Vừa bước , cô  thấy Tiểu Thi   giường  nức nở. Mặt đỏ bừng, trông  đáng thương.
Buổi tối khi cô bé trở về nhà họ Cố, cô thấy một khu vườn đầy búp bê, bóng bay và pháo hoa tuyệt . Lúc đó, cô vô cùng vui mừng.
 khi cô chìm  giấc ngủ, bóng ma cái c.h.ế.t của Tống Mạn vẫn còn vương vấn.
Trong thâm tâm, Kiều Niên hiểu rằng một đứa trẻ khó  thể chịu đựng  cái c.h.ế.t của   nuôi  nuôi nấng  suốt năm năm.
- Tiểu Thi. - Vừa , Kiều Niên  bước đến bên giường  xuống.
Tiểu Thi đưa tay lau nước mắt. Cô  Kiều Niên,  đến mức  thở nổi.
- Cô Niên Niên... cháu  mơ thấy bà . Người bà   là máu...
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi  nếu theo  truyện em thì xin hãy chỉ  ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng  ở các trang web ăn cắp truyện em để em  động lực  chương nhanh ạ.]
Lòng Kiều Niên đau nhói, cô ôm Tiểu Thi  lòng. Mắt cô đỏ hoe. Tiểu Thi  chịu đựng  nhiều khi ở bên Tống Mạn.
Tiểu Thi ôm chặt lấy Kiều Niên. Dường như đây là cách duy nhất để cô bé cảm thấy  yêu thương và  cô đơn.
Kiều Niên nhẹ nhàng vỗ lưng Tiểu Thi. Cô  Tiểu Thi trong vòng tay  với vẻ áy náy. Nếu lúc đó cô chăm sóc Tiểu Thi, Tiểu Thi chắc chắn  sống  hơn.
Cô áy náy xin .
- Tiểu Thi... Mẹ xin . Mẹ   chăm sóc con chu đáo!
Khi Kiều Niên  xong, cô sững sờ. Tiểu Thi vẫn    con gái của cô. Nếu cô chủ động   là  của Tiểu Thi, liệu Tiểu Thi  nghĩ đến Tống Mạn và càng thêm đau lòng ?
 vì    nên cô  thể  gì thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-907-an-ui-co-be.html.]
Tiểu Thi đang  gọn trong vòng tay Kiều Niên. Nghe thấy lời Kiều Niên , cô bé ngước  lên.
Khi bắt gặp đôi mắt đỏ hoe của Kiều Niên, cô bé  thể thấy rõ hình ảnh phản chiếu của  trong đó. Cô cũng thấy  sự tội  và tự trách trong đôi mắt Kiều Niên.
- Mẹ? - Tiểu Thi kêu lên trong sự bối rối.
Kiều Niên  khuôn mặt Tiểu Thi, nước mắt trào . Cô gượng  gật đầu mạnh mẽ.
- Ừ, cô Niên Niên   sẽ là  của Tiểu Thi,  ?
Lo Tiểu Thi sẽ thấy ghê tởm, Kiều Niên  thêm.
- Nếu Tiểu Thi bằng lòng...
Mẹ?
Tiểu Thi ngước  Kiều Niên. Cô bé thấy rõ ánh mắt Kiều Niên tràn đầy chân thành. Không hiểu , cô cảm thấy ánh mắt của Kiều Niên  buồn bã  dịu dàng.
Tiểu Thi gật đầu. Nếu cô Niên Niên   cô, cô nhất định sẽ bằng lòng. Cô đưa tay ôm lấy cổ Kiều Niên, tựa đầu  xương quai xanh của Kiều Niên. Vẻ mặt hài lòng, cô .
- Cảm ơn cô. Cháu bằng lòng  con gái của cô.
Tim Kiều Niên bỗng hẫng một nhịp,   đập loạn xạ. Cô ôm chặt Tiểu Thi, nước mắt trào . Cô vô cùng cảm động.
Cô  vui vì Tiểu Thi đồng ý  con gái , nhưng trong lòng  nhói đau vì những nỗi oan ức mà cô bé   chịu đựng trong quá khứ.
- Tiểu Thi, là  của . Mẹ   bảo vệ con , khiến con  chịu khổ. Mẹ  vui vì con đồng ý để    của con. - Kiều Niên chậm rãi nhắm mắt , nước mắt lặng lẽ rơi.
Nếu cô bé  đến thành An, nếu Tống Mạn    Cố phu nhân,  lẽ cô sẽ  bao giờ   Cố Kỳ,  mà cô  nuôi dưỡng, chính là con của cô.
Có lẽ cô sẽ chìm đắm trong nỗi đau mất con suốt đời. Cô sẽ dành thời gian bên con , nhưng cô sẽ  bao giờ  thể thừa nhận con.
Chính sự xuất hiện của Tiểu Thi  giúp cô   sự thật, và giúp cô   đau khổ vì mất con.
Tiểu Thi   Kiều Niên đang nghĩ gì. Cô bé ôm lấy cổ Kiều Niên, im lặng một lát  cẩn thận hỏi.
- Mẹ ơi, con...
Tiểu Thi   vài câu thì dừng , do dự    nên  tiếp  .