Trước khi Kiều Niên kịp phản ứng, Cố Châu  đặt cô lên giường.
Nỗi sợ hãi lập tức lan tỏa khắp cơ thể cô. Cô  định bỏ chạy, Cố Châu  lao đến.
Ánh nắng xuyên qua tấm rèm trắng. Căn phòng ngập tràn trong ánh nắng dịu nhẹ, tựa như những đám mây trong cơn ác mộng của Kiều Niên.
Lúc , cô thấy Cố Châu đưa những ngón tay thon dài , chậm rãi cởi cúc áo. Cơ n.g.ự.c rắn chắc của  dần lộ , mơ hồ  thể thấy  những cơ bắp gợi cảm.
Kiều Niên nhíu mày. Cô  đoán  Cố Châu định  gì.
- Anh   gì?
Cố Châu  cúi  xuống. Vẻ mặt bối rối của Kiều Niên phản chiếu trong đôi mắt đen láy đầy vẻ hung hăng của .
Ánh mắt Kiều Niên tràn ngập vẻ hoảng loạn. Cô đặt tay lên n.g.ự.c Cố Châu, vô thức  đẩy  , nhưng  . Cô nuốt nước bọt, cố gắng giữ bình tĩnh.
- Nhanh lên. Em...
- Anh  ở bên em thật sự. - Vừa , Cố Châu  đặt tay trái lên gối Kiều Niên, nhẹ nhàng vén tóc cô   tai.
Kiều Niên vẫn  đẩy Cố Châu , nhưng Cố Châu  đè cô xuống,  chút do dự hôn lên môi cô.
Tình cảnh sáu năm  và tình cảnh hiện tại đan xen trong tâm trí cô.
Lúc đó, cảm giác ngột ngạt và sợ hãi dần biến mất, chỉ còn  nỗi đau lòng.
Cố Châu khẽ nhấc  lên, ánh mắt hai  chạm .
- Sống c.h.ế.t cũng ngủ chung một giường. Đời  đừng hòng rời xa !
Giọng  của  đàn ông trầm thấp, gợi cảm, bá đạo.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi  nếu theo  truyện em thì xin hãy chỉ  ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng  ở các trang web ăn cắp truyện em để em  động lực  chương nhanh ạ.]
Mặt Kiều Niên đỏ bừng  kiểm soát, tim đập loạn xạ. Cô   gì đó, nhưng Cố Châu  che môi cô .
Căn phòng tràn ngập dục vọng.
...
Tại bệnh viện.
Kiều Sơn   giường bệnh, mặt tái mét  dòng tít  điện thoại.
[Con gái tập đoàn Kiều, Kiều Hân,  tự tay đánh gãy chân cha . Thương tích của cha cô      lên án!]
Ngón tay ông run rẩy lướt qua các bình luận. Những bình luận bên  đều là chửi Kiều Hân, bình luận   càng tệ hơn. Trong cơn tức giận, ông đập điện thoại  tường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-969-cung-chet.html.]
Rầm!
Điện thoại vỡ tan tành.
Khi Tô Tuyết đẩy cửa , bà tình cờ  thấy Kiều Sơn đang đập điện thoại. Bà sợ đến mức tim  nhảy  khỏi cổ họng. Bà hít một  thật sâu  mang cơm đến giường.
- Anh Sơn, ăn chút gì ! - Tô Tuyết  từ phòng Kiều Hân về. Mỗi  đến phòng bệnh của Kiều Hân, bà đều lo lắng sẽ đụng  Cố Châu, chân sẽ  gãy.
Kiều Sơn lạnh lùng  chiếc điện thoại vỡ tan. Không thèm  Tô Tuyết, ông lạnh lùng .
- Cố Châu thật sự vô liêm sỉ. Hắn  trực tiếp biến chuyện Kiều Hân  gãy chân  thành chủ đề bàn tán xôn xao!
Khi Tô Tuyết  , mặc dù việc Kiều Hân  khiến bà thất vọng, nhưng Kiều Hân vẫn là con gái của bà. Làm  bà  thể nhẫn tâm để con gái  chịu khổ? Bà vội vàng .
- Chuyện ... nhà họ Cố  ép chúng  đến c.h.ế.t ?
- Không ! - Kiều Sơn khẽ lắc đầu, rời mắt khỏi điện thoại. Ánh mắt ông rơi  mặt Tô Tuyết, .
- Chắc   chỉ  bôi nhọ danh tiếng của Kiều Hân thôi.
Tô Tuyết đặt thức ăn lên bàn đầu giường,  đó lấy bàn ăn  bày . Bà  đặt thức ăn lên bàn ăn   xuống đối diện Kiều Sơn.
- Ăn cơm  !
Lúc Tô Tuyết  phòng Kiều Hân, bà sợ đến mức  dám ăn. Bà sợ Cố Châu sẽ  gần ngay.
Kiều Sơn cầm đũa lên, nhẹ giọng .
- Lát nữa mua điện thoại cho !
- Được. - Tô Tuyết    đưa đũa cho Kiều Sơn.
- Anh  bỏ tiền xóa chủ đề thịnh hành của Kiều Hân ?
Những chủ đề thịnh hành  đều là tiền mua . Dĩ nhiên, cũng  thể dùng tiền để dập tắt. Tuy Tô Tuyết  thất vọng về Kiều Hân, nhưng Kiều Hân vẫn là con gái của bà. Bà  thể chịu đựng  việc nhiều  mắng con gái  như .
Sắc mặt Kiều Sơn lập tức tối sầm . Ông ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng.
- Bà cũng  chân   gãy ?
Tô Tuyết  sững sờ. Ánh mắt bà dần tối , bà thấp giọng .
- Vậy...  Lục Châu thì ?
Kiều Sơn đặt đũa xuống bàn. Giờ còn ăn gì nữa chứ? Ông  nổi cơn thịnh nộ. Ông tức giận .
- Nó thật  cách   lo lắng. Nó chọc giận nhà họ Cố và nhà họ Lục. Nó đúng là đồ vô pháp vô thiên!