Tổng hợp mẩu truyện ngắn trên zhihu - 47. Tuyển tập những câu chuyện về hàng xóm phiền toái nhất bạn từng gặp
Cập nhật lúc: 2025-05-17 16:36:00
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[85.000+] Cái nhà tầng trên chỗ tôi ở không phải dạng bình thường đâu, phiền toái tới mức nào ư? Nhà tầng dưới vì bị chọc tức đến mức phải bán nhà đi đấy. Bạn không đọc nhầm đâu, chính là vì sự phiền nhiễu từ nhà tầng trên mà nhà tầng dưới phải bán luôn căn hộ của họ.
Nhà tôi ở tầng 7, căn hộ này đã mua từ 15 năm trước, nhưng mãi đến ba năm gần đây mới sửa chữa rồi chuyển vào ở. Nhà tầng 8 thì đã vào ở từ 15 năm trước, ân oán giữa tầng trên tầng dưới kéo dài cả chục năm rồi. Năm năm trước, nhà tầng 6 chịu hết nổi phải bán nhà chuyển đi nơi khác. Còn nhà tầng 8 thì ba năm trước cũng chuyển đi nơi khác sống, rồi đem căn hộ cho thuê. Vì vậy, những mâu thuẫn, tranh cãi giữa họ hoàn toàn chẳng liên quan gì đến tôi cả.
Nhà tôi đã để trống suốt 12 năm trời. Ban đầu, bố tôi thường xuyên nhận được điện thoại từ bên quản lý chung cư, họ phản ánh rằng tầng 6 liên tục khiếu nại tầng 7 (nhà tôi) gây ồn ào quá mức, khiến họ không thể chịu nổi. Gia đình tôi đã nhiều lần giải thích rõ ràng với phía quản lý, căn hộ tầng 7 vốn chưa từng được sửa chữa, vẫn luôn trong trạng thái bỏ trống. Thậm chí, nước điện đều đã bị ngắt hoàn toàn, vì thế phía quản lý cũng chỉ thu 80% mức phí quản lý hàng tháng
Chủ nhà tầng dưới (tầng 6) ban đầu không tin, tôi còn lái xe qua đó vài lần, đưa cả chủ nhà tầng dưới lên tận nơi để kiểm tra thực tế. Một thời gian sau, người tầng dưới báo cảnh sát. Phía cảnh sát yêu cầu tôi phối hợp điều tra, họ nghi ngờ rằng tuy nhà tôi không có người ở nhưng cố tình gây ra tiếng ồn để quấy rầy hàng xóm. Tôi đành đưa luôn chìa khóa nhà mình cho chủ hộ tầng dưới giữ.
Ngân hà lấp lánh
Sau này, khi tầng 6 nghe thấy tiếng động, anh ấy lập tức mở cửa đi lên nhà tôi. Lúc này, từ nhà tôi có thể nghe thấy tiếng động càng lớn hơn phát ra từ phía trên, thế là anh ấy tiếp tục đi lên tầng 8 gõ cửa. Tầng 8 lúc đó đầy người, chủ nhà giải thích rằng mình mời đồng nghiệp đến nhà dùng bữa, 5-6 đứa trẻ con chạy nhảy trên sàn nhà lát gỗ. Nghe nói lần đầu gặp mặt, cả hai bên đều cư xử rất khách sáo. Một bên thì nhẹ nhàng nhắc nhở, mong đối phương nhỏ tiếng hơn một chút; dù sao anh ấy cũng đã cố chịu đựng cả ngày trời, từ sáng đến tận chiều mới quyết định lên nói chuyện. Còn bên kia thì lập tức tỏ thái độ xin lỗi, nói đã làm phiền hàng xóm rồi, nhất định sẽ chú ý hơn.
Chủ nhà tầng 6 gọi điện cho ban quản lý chung cư lúc đang ăn cơm tối, rồi đến hơn 10 giờ đêm thì báo luôn cảnh sát. Người tầng 6 nói rằng mặc dù tầng 8 lúc trước thể hiện thái độ rất lịch sự, nhưng sau đó lại càng ngày càng quá đáng. Anh ấy vừa từ tầng 8 xuống, thì ngay lập tức tiếng ồn ào lại lớn hơn, điều này rõ ràng là cố tình khiêu khích. Người tầng 8 thì lại nói rằng tổ chức ăn uống tụ tập, gây ra tiếng động là điều khó tránh khỏi. Một tháng họp mặt cũng không nhiều, cùng lắm năm sáu lần thôi, anh sống ở tầng dưới thì đành phải chịu khó nhịn một chút. Kết quả là hai bên lập tức lao vào đánh nhau.
Sau đó, cứ mỗi lần tầng 8 tụ tập ăn uống là hai nhà lại đánh nhau một trận. Mâu thuẫn giữa hai nhà từ lâu đã nổi tiếng khắp cả khu dân cư, ai ai cũng biết rõ. Mấy năm đó, tất cả mọi người đều khuyên tôi nên bán nhà, vì hai nhà này còn trẻ tuổi, không chịu nhường nhịn nhau đâu. Cuối cùng, chủ nhà tầng 6 sau mười năm trời vẫn không đấu nổi với tầng 8, đành phải bán nhà chuyển đi khu khác ở.
Tới lượt tôi xuất hiện rồi đây. Nhà của tôi sao có thể để mặc cho mấy loại yêu ma quỷ quái này làm chủ được chứ? Tôi lập tức liên hệ hẹn gặp chủ nhà tầng 6 ra ngoài ăn một bữa cơm, vì tôi có số điện thoại của anh ấy, muốn hỏi rõ mọi việc cho thật tường tận.
Sau khi nói chuyện kỹ lưỡng, tôi biết được tầng 8 không chỉ thường xuyên tụ tập ăn uống, mà người vợ còn làm sủi cảo thủ công để bán tại nhà. Gọi là sủi cảo thủ công thì ngay cả nhân bánh cũng không dùng máy xay, phải lấy d.a.o băm tay liên tục suốt mấy tiếng đồng hồ. Nhà họ lại lát loại sàn gỗ rẻ tiền, chỉ cần bước vài bước là đã phát ra âm thanh "kẽo kẹt" rất khó chịu. Trong nhà còn có hai đứa trẻ nghịch ngợm chạy tới chạy lui trên cái sàn đó. Ở phòng ngủ phụ có một chiếc ghế dựa có bánh xe, thường xuyên bị dùng như xe lăn, đẩy qua đẩy lại giữa các phòng. Những lúc tụ tập ăn uống thì càng ầm ĩ hơn nữa, vừa uống rượu vừa chơi trò đếm số oẳn tù tì, âm thanh vang rất to. Chủ nhà tầng 8 này và nhà đối diện từng có mâu thuẫn đánh nhau. Trong nhóm chat cư dân của khu cũng từng có nhiều lần họ to tiếng chửi mắng qua lại.
Biết rõ mọi chuyện rồi, tôi mua ngay một bộ thiết bị quay phim, ghi âm có thể mang theo người và mua thêm cả máy đo âm thanh (máy đo decibel). Tôi còn dò hỏi được chỗ làm việc của người chủ nam tầng 8.
Ngay ngày đầu tiên tôi chuyển vào ở, mới sáng sớm 6 giờ nhà tầng 8 đã bắt đầu gây ồn. Tôi cố chịu đựng đến khoảng 7 giờ sáng, máy đo âm thanh hiển thị đã vượt quá mức 55 decibel. Tôi gọi điện thoại cho phía ban quản lý chung cư, nhưng họ trả lời rằng đối với gia đình này, họ cũng hoàn toàn không có biện pháp gì. Tốt thôi, tôi chờ chính là câu nói "không có biện pháp gì" này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/47-tuyen-tap-nhung-cau-chuyen-ve-hang-xom-phien-toai-nhat-ban-tung-gap.html.]
Buổi chiều, tiếng ồn đạt mức cao nhất, người vợ lại tiếp tục băm nhân bánh suốt hơn hai tiếng đồng hồ. Đến buổi tối, âm thanh chiếc "xe lăn" chạy qua chạy lại từ phòng này sang phòng khác lại tiếp tục xuất hiện, cảm giác gia đình họ sống rất vui vẻ. Tôi nhẫn nhịn cả ngày trời, ghi lại đầy đủ các chứng cứ này. Anh không biết cách cư xử tử tế với người khác, được thôi, tôi sẽ dạy cho anh biết phải làm người ra sao.
Ngày thứ hai, tôi gọi điện báo cho bên quản lý đô thị để khiếu nại tình trạng gây rối, mất trật tự. Nhưng bên quản lý đô thị trả lời rằng bên trong chung cư không thuộc phạm vi quản lý của họ, phải gọi điện cho cảnh sát 110 để trình báo vấn đề này. Tôi lập tức gọi 110 báo cảnh sát về việc gây rối làm phiền. Không lâu sau cảnh sát đã đến, đầu tiên họ tìm gặp tôi, sau đó đưa tôi lên tầng 8.
Gia đình tầng 8 lập tức phủ nhận mọi chuyện. Nhưng tôi đã chuẩn bị sẵn toàn bộ chứng cứ ghi âm, ghi hình rõ ràng đưa cho cảnh sát xem, còn sao chép một bản giao luôn cho cảnh sát. Sau một hồi điều giải, họ nói sẽ chấp nhận yêu cầu giảm tiếng ồn của tôi, tôi cũng không muốn làm khó thêm nữa.
Nhưng ngay chiều hôm đó, tầng 8 lại bắt đầu băm nhân bánh ầm ĩ. Tôi lập tức báo cảnh sát lần nữa, cảnh sát tới, anh ta nhận lỗi, tôi bỏ qua, cảnh sát vừa đi khỏi, anh ta lại tiếp tục gây ồn. Tôi lại báo cảnh sát tiếp.
Ba ngày liên tục tôi đều báo cảnh sát như vậy, nhưng sau đó không báo nữa, bởi vì việc hòa giải hoàn toàn không mang lại hiệu quả gì. Tôi biết cảnh sát cũng đã cố gắng hết sức rồi.
Giữa đêm, tiếng ồn từ nhà họ lại vượt quá mức quy định. Tôi tiếp tục quay video làm bằng chứng và lưu giữ đầy đủ bản sao. Tôi gọi đường dây nóng 12345 để khiếu nại và yêu cầu các cơ quan chức năng phối hợp xử lý. Tuy nhiên, bên kia bảo tôi chờ đợi, đợi tới tận ba ngày sau mới trả lời, nói rằng đã yêu cầu ban quản lý chung cư xử lý vấn đề này. Ban quản lý có thể xử lý sao? Nếu họ xử lý được thì tôi cần gì phải gọi đường dây nóng của thị trưởng nữa chứ?
Tôi mở máy tính, viết một email khiếu nại vào hòm thư của thành phố, tố cáo bên 12345 làm việc không hiệu quả, không có trách nhiệm. Sau đó, phía 12345 gọi điện thoại lại cho tôi, cam kết nếu lần sau còn xảy ra chuyện như vậy thì sẽ lập tức tổ chức liên ngành xử lý.
Ngay chiều hôm ấy, tiếng ồn lại tiếp tục vượt mức. Tôi lập tức gọi điện cho 12345. Chẳng bao lâu sau, một nhóm lớn các cán bộ liên ngành tới xử lý trực tiếp. Buổi tối, hai vợ chồng tầng trên đi cùng người của ban quản lý chung cư xuống tận nhà tôi xin lỗi. Tôi chỉ đứng ngay cửa, không để họ bước vào nhà. Lời xin lỗi này tôi chấp nhận, nhưng chỉ cần họ tiếp tục làm phiền, tôi chắc chắn sẽ lại tố cáo tiếp.
Người phụ nữ kia lúc ấy lập tức nổi khùng, lớn tiếng mắng chửi tôi thậm tệ. Tôi nghe cô ta chửi xong không nói lấy một lời, chỉ lặng lẽ xoay người, đem đoạn video ghi lại toàn bộ lời chửi mắng của cô ta đăng thẳng vào nhóm chat của cư dân khu nhà. Cô ta liền dọa sẽ thuê luật sư kiện tôi. Tôi lập tức chụp màn hình lời đe dọa đó, cùng với video cô ta gây rối, chửi bới và tất cả các bằng chứng liên quan, rồi gửi hết tới tận công ty của chồng cô ta.
Sau chuyện đó, họ liền thuê mấy tên côn đồ đến đập phá cửa nhà tôi vào giữa đêm. Nhưng trước cửa nhà, tôi sớm đã lắp đặt sẵn camera giám sát và hệ thống báo động rồi. Trong vòng nửa tháng, tôi đã yêu cầu phối hợp liên ngành đến xử lý hơn 20 lần. Mỗi lần như vậy, tôi đều bình tĩnh ngồi trong nhà, quay phim, ghi hình đầy đủ và gọi điện báo tin. Nếu phía liên ngành xử lý không đến, tôi sẽ gửi tất cả những video và chứng cứ này tới tận hòm thư của thành phố, đồng thời cảnh báo rõ với họ, nếu không giải quyết triệt để, tôi sẽ tiếp tục gửi lên cả hòm thư của chủ tịch tỉnh.
Cuối cùng, nhà tầng trên xuống tận nơi muốn gặp tôi để thương lượng hòa giải, liên tục xin lỗi tôi. Nhưng tôi từ chối, tuyệt đối không đồng ý hòa giải. Cũng giống như năm xưa, khi họ nhất quyết không chịu hòa giải với chủ nhà tầng 6, ép người ta đến mức phải bán nhà dọn đi, thì bây giờ đến lượt nhà họ. Tôi đã nói rất rõ, nếu không thể sống như những người bình thường, thì đừng mong có được cuộc sống bình thường nữa.
Một tháng sau, nhà tầng trên phải chuyển đi nơi khác. Căn nhà của họ sau đó đem cho người khác thuê, đương nhiên tiếng ồn vẫn tiếp tục xuất hiện, bởi vì sàn gỗ rẻ tiền của căn hộ đó vẫn còn. Nhưng lúc này tôi có thể chịu đựng được, thậm chí vượt quá giới hạn một chút cũng không sao. Tôi chỉ có một yêu cầu duy nhất, đó là gia đình họ phải chuyển khỏi nơi đây.