Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bài tập về nhà của một học sinh tiểu học thời nhà Đường, trải qua hơn 1200 năm, chữ viết vẫn rất rõ ràng:
Năm 1967, trong quá trình khai quật một ngôi mộ thời Đường gần lò gạch phía đông nam Astan, thuộc công xã nhân dân Hỏa Diệm Sơn, huyện Turpan, Tân Cương, các nhà khảo cổ đã phát hiện một hiện vật đặc biệt: bài tập về nhà của một "học sinh tiểu học" từ hơn 1200 năm trước.
Văn bản được tìm thấy là một đoạn của “Luận Ngữ Trịnh Thị Chú” (bản chú thích của Trịnh Huyền về Luận Ngữ), được chép trên một trang giấy dài 5,38 mét và rộng 0,27 mét. Mặt sau trang giấy có dòng chữ ghi rõ: “Ngày 1 tháng 2 năm Cảnh Long thứ tư, học trò Bốc Thiên Thọ (viết)”, kèm theo độ tuổi của tác giả: “Bốc Thiên Thọ, 12 tuổi”. Điều này chứng tỏ đây chính là bài tập được thực hiện bởi một học sinh tiểu học thời Đường.
Nội dung bài tập bao gồm bốn chương trong "Luận Ngữ Trịnh Thị Chú":
Chính trị chương thứ hai
Bát nhạc chương thứ ba
Lý nhân chương thứ tư
Công Dã Tràng chương thứ năm
Từ góc độ văn hiến, bản “Luận Ngữ của Khổng Tử có chú thích của Trịnh Huyền” đã bị thất lạc sau thời Đường. Tuy nhiên, từ thế kỷ trước, nhiều phần tàn khuyết của "Luận Ngữ Trịnh Thị Chú" đã được khai quật ở Đôn Hoàng, Turpan và nhiều địa điểm khác. Trong số đó, bản sao của Bốc Thiên Thọ được bảo quản tốt nhất và có độ dài đầy đủ nhất. Đây là tài liệu quý giá không chỉ với nghiên cứu thư pháp dân gian mà còn giúp giới học giả hiểu rõ hơn về cách tiếp thu kinh điển Nho giáo thời Đường.
Với giá trị lịch sử đặc biệt, văn bản này đã được đưa vào “Danh mục sách cổ quý giá cấp quốc gia” ngay trong đợt đầu tiên và dự kiến sẽ có mặt trong “Danh mục tư liệu di sản lưu trữ Trung Quốc” đợt thứ năm vào năm 2023.
Điều thú vị là sau phần tàn khuyết của "Luận Ngữ Trịnh Thị Chú", Bốc Thiên Thọ còn chép thêm một số bài thơ do chính cậu sáng tác. Trong đó có bài hát phổ biến thời bấy giờ – “Ba lời nói tháng mười hai (Mới)” – cùng sáu bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt.
Dù có những lỗi nhỏ khi sao chép, nhưng chúng lại phản ánh rõ nét cách một cậu học trò thời Đường tiếp cận văn học:
“Nhật lạc tây sơn hạ (dưới)” → “Nhật lạc tây sơn hạ (mùa hè)” (Lỗi do chữ 下 và 夏 đồng âm nhưng khác nghĩa)
“Bách niên đầu lâm túc” → “Bá điểu đầu lâm túc” (Lỗi do âm đọc gần giống nhau)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/64-bai-tap-ve-nha-xuyen-qua-1200-nam-sau.html.]
(*Câu đúng là “日落西山下”, bạn nhỏ viết thành “日落西山夏”
** Câu đúng là “百年投林宿”, viết thành “伯鸟头林宿”)
Càng đáng yêu hơn, bạn học Bốc Thiên Thọ còn sáng tác hai bài thơ vè ở cuối bài tập.
Bài thứ nhất:
Anh nói rằng viết nghiêng dễ,
Tôi nói rằng viết nghiêng khó.
Viết nghiêng thì đọc nghiêng,
Mắt cũng phải nhìn nghiêng.
Bài thứ hai:
Ngân hà lấp lánh
Viết bài hôm nay rồi,
Tiên sinh không chê muộn.
Ngày mai là ngày nghỉ,
Sớm tan học về nhà.
Theo nhà nghiên cứu Quách Mạt Nhược, những bài thơ này rất có thể do Bốc Thiên Thọ tự sáng tác. Dù cách nhau gần 1300 năm, nhưng khi đọc những dòng thơ ấy, người Trung Quốc ngày nay vẫn có thể cảm nhận được sự hồn nhiên, niềm háo hức khi nhắc đến "ngày nghỉ" – điều dường như không thay đổi qua bao thế hệ học trò. Đây có lẽ là điểm thú vị của nền văn minh Trung Hoa.