Sau khi tự cô phát Weibo làm rõ, Bạch Lộ với Tống Vũ đều đổi cách xưng hô sang 4 chứ này.
Ban đầu Tống Vũ còn không hài lòng vì bị cô gạt, nhưng sau khi ngay xong vài câu, lại lập tức ném cái không hài lòng ra sau đầu.
Trì Yên chống cằm khẽ khuấy ly cà phê, đã cho một khối đường vào rồi, nhấp thử một ngụm mà vẫn thấy đắng, cô nhíu mày: "Ngày mai."
Ngày mai, cũng vừa lúc Ái Luyến cùng một nhãn hiệu trang phục khác tổ chức buổi tiệc tối từ thiện.
Trì Yên làm người đại diện của Ái Luyến, tất nhiên cũng được mời đi.
Sau sự việc của Đỗ Vũ Nhu, Ái Luyến dứt khoát không mời thêm người đại diện khác nữa, sau khi nói chuyện với Khương Vận, lại tăng giá mời Trì Yên.
Mấy hôm trước lúc đi quay video tuyên truyền, Trì Yên còn đụng phải Thẩm Ninh.
Nghĩ đến người này là mí mắt đã muốn nhảy lên rồi, Trì Yên đè lên mí mắt, trong lòng có chút không yên.
·
Hai người về sớm, cho nên không thấy được, cách có vài phút Thẩm Ninh cùng MIA đã từ phòng bên đi ra.
Từ đầu đến cuối Thẩm Ninh đều cau mày, lúc đi ra còn suýt chút nữa va vào nhân viên phục vụ, MIA nhanh tay le mắt kéo cô ta qua: “Ninh Ninh, sao em lại thế này?”
“Chị dâu, em muốn phơi bày việc kết hôn của Trì Yên với Khương Dịch.……”
Lời còn chưa dứt, miệng đã bị MIA che lại, đè thấp giọng nói nói: “Ngàn vạn lần em đừng có làm, Khương Dịch đã nói mình kết hôn rồi, lúc này em đem đề tài chuyển lên người cậu ta, khẳng định chẳng ai nhàn rồi đến làm ầm lên đâu. Hiện tại nếu em đem tin này đưa cho giới truyền thông, đến lúc đó sẽ có một đống paparazzi đi theo bên người Khương Dịch, em lại muốn tiếp cận cậu ta, vậy không phải thành tiểu tam xen vào hôn nhân của người ta sao?”
MIA hận sắt không thành thép mà dùng sức chọc cái trán của cô ta: “Ngốc như em, từ khi nào lại thiếu kiên nhẫn thế?”
Thẩm Ninh không hé răng, nhưng quả thật đã nghe vào lời của MIA
“Gái trẻ đẹp ai mà chẳng thích, em cứ chờ đến khi cảm giác mới mẻ của Khương Dịch với cô ta hết rồi, sau đó đem tâm tư đặt lên người em, trước để cậu ta ly hôn, sau em mới có thể danh chính ngôn thuận tiến vào Khương gia có hiểu không? Lúc này em tự tìm đường ngáng chân mình làm gì hả?”
Ngày thường cô ta là một người rất ổn trọng, nhưng chỉ cần đụng tới Khương Dịch một chút thôi lại không khống chế được cảm xúc của mình
“Nhiều lắm thì ngầm ngáng chân cô ta, đừng có làm rõ ràng lộ ra. ”
Thẩm Ninh nhíu mày, móng tay ấn chặt vào lòng bàn tay, giống như sắp bị bẻ gãy, lúc sau mới đáp một tiếng được, lấy di động ra gọi ra ngoài.
·
Chiều thứ hai, Trì Yên nhận được điện thoại bên Ái Luyến gọi tới.
Bởi vì là hai cái nhãn hiệu cùng kết hợp tổ chức tiệc tối, Trì Yên làm người phát ngôn, nên phải mặc đồ của hai nhãn hiệu này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-114-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Người tham gia tiệc tối tương đối đa dạng, người có danh tiếng lớn có minh tinh hạng nhất như Lục Chi Nhiên, nhỏ thì có đến Tống Vũ, cô cùng rất nhiều người ở tuyến 5, tuyến 6 không nhớ rõ tên.
Còn có không ít mấy thương nhân tư bản cũng ở trong danh sách khách mời.
Sau khi đi ngang qua sân khấu, tiếc tối chính thức bắt đầu.
Trì Yên thấy được Lục Cận Thanh ở cách đó không xa, người nọ đang nói chuyện cùng với những người khác, lúc thấy cô còn hướng ly tới phía này.
Làm đáp lại, Trì Yên uống vào mấy ngụm.
Lúc này Tống Vũ đang đi lấy đồ ăn, Trì Yên một chỗ khá yên tĩnh nhanh nhanh gọi điện thoại cho Khương Dịch.
Giọng đàn ông rất nhanh truyền đến, mơ hồ còn lẫn với tạp âm khá ồn ào: "Sao thế?"
Trì Yên bước từng bước nhỏ xoay vài vòng. Hôm nay từ lễ phục cô mặc đến giày cao gót cô đi đèu là của nhãn hiệu hợp tác với Ái Luyến.
Lễ phục là một bộ váy trắng tinh khiết, vừa chạm đầu gố, kiểu dáng đơn giản vào phóng, mỗi một viên châu đặc biệt tinh xảo.
Cô cúi đầu, duỗi tay nhẹ nhéo một hạt châu, đầu ngón tay nhẹ cọ lên, cô hỏi: “về rồi à?”
Chỗ ồn ào thế chắc là ở sân bay.
Người đầu kia không đáp mà hỏi lại: “Nhớ anh sao?”
Trì Yên nhẹ nhàng cong môi, sau đó nghe được Khương Dịch lại mở miệng: “Quay đầu lại.”
Cô không rõ nguyên do quay đầu, sau đó thấy được phía sau —— tường.
Trì Yên mặc kệ anh, trực tiếp cắt điện thoại.
Di động còn chưa kịp cất vào, đã bị người từ phía sau ấn eo ôm một chút, Trì Yên run một cái, bên tai có khí nóng khẽ đảo qua, ngưa ngứa
“Còn không trả lời anh,” giọng đàn ông trầm thấp phả bên tai trái, “Nhớ anh sao…… Bà xã?”
Tiệc tối có không ít người, nhưng cũng may chỗ này tương đối yên tĩnh, không có ai qua.
Trì Yên vừa rồi xoay một vòng lớn mới tìm được một chỗ như vậy
Mê Truyện Dịch
Bữa tiệc ăn uống linh đình, cô cho rằng sẽ không ai phát hiện mình.
Trì Yên bị Khương Dịch gọi một tiếng đến mềm cả chân, tay cô vẫn còn đang kéo viên châu kia. Hạt châu bóng loáng mượt mà, dùng sức hơi lớn một chút, ngón cái cùng ngón trỏ từ phía trên đã trượt xuống.