Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu - Chương 119: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 04:22:19
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Vũ và Trì Yên đứng gần nhau, hai người nhìn như thể liền thể vậy, Thẩm Ninh muốn đi qua, phải chặn ngang hai người bọn họ.

Tống Vũ rất có mắt nhìn, vừa muốn nhường cho cô ta, tay đã bị Trì Yên túm chặt

Thẩm Ninh căn bản không ngờ sẽ có vụ này, chân bước đến không đúng lúc, hơn nữa còn do giày cao gót, thân mình chới với, lại có người nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy.

Cô ta tưởng là bạn mình, kết quả lúc định quay đầu cảm ơn lại đối diện đôi mắt có ý cười của Trì Yên.

Thẩm Ninh trố mắt rồi lại chớp mắt, còn chưa kịp đẩy cô ra, từ n.g.ự.c xuống đã thấy hơi lành lạnh, có chất lingr màu hồng nhạt loang trên váy cô ta, tràn ra một mảng lớn dính nhớp ướt át.

Cô ta “A” một tiếng, cuống quít đẩy Trì Yên ra.

Trì Yên cười lên đặc biệt thuần khiết, nhìn như một chú thỏ trắng không có lực công kích nào, "Ngại quá Thẩm tổng giám, vừa rồi vì đỡ cô, không cẩn thận lại làm đổ rượu rồi."

Thẩm Ninh tức giận đến c.h.ế.t khiếp, bởi vì là mùa hè, rượu trái cây bị Tống Vũ thả đá vào, cho dù cách lớp vải, vẫn cực kì lạnh.

Trì Yên tùy tay đặt cái ly không lê xe đẩy kế bên, "Không cần cảm ơn tôi, tôi chỉ là tùy tay giúp đỡ thôi."

Nói rồi, kéo tay Tống Vũ rời đi.

Một ly nước đá dội xuống dưới, Thẩm Ninh lạnh thấu tim.

Lúc bạn cô ta đến đỡ, cô ta vẫn còn run run, cũng không biết là do là do lạnh hay do tức giận nữa.

Người phụ nữ kia ở bên tai oán giận, nói một tràng lưu loát tiếng Pháp: “Khương Dịch thấy sao mà có thể thượng loại phụ nữ này chứ?”

*

Ly nước đá kia Trì Yên đỗ ra cũng không tạo ra sóng to gió lớn gì.

Ở đây quả là không ít người đã nhìn thấy, nhưng thật sự ra đúng là Trì Yên đỡ Thẩm Ninh nên mới bất đắc dĩ nghiêng ly.

Chưa đến 15", nhóm xem náo nhiệt cũng tự khắc tản ra.

Thời gian kết thúc tiệc tối cũng không quá muộn.

Trì Yên không phải người mẫu, không cần đi tăng hai, kế tiếp cơ bản không còn chuyện của cô, trước đã cùng Tống Vũ rời đi.

Thời tiết tháng 7 thay đổi thất thường, giữa trưa rõ ràng quang đãng, tới buổi tối đã như mưa giông sắp đến.

Gió bên ngoài tạt qua, mọi thứ dường như đều bị gió thổi tan, rõ ràng là mùa hè, lại có mấy phần lạnh lẽo.

Tống Vũ uống đến nỗi say luôn rồi, gió lạnh thổi cũng không làm tỉnh cô được, cô nàng còn ôm cột đèn đường, bắt đầu hát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-119-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]

Người qua đường đều dáng vẻ vội vàng, nhưng vẫn không nhịn được quay đầu xem cô gái uống say phát điên này, Trì Yên duỗi tay kéo cô nàng, mới kéo được một cánh tay cô khỏi cột đèn đươngc, lại nghe thấy cô đổi bài hát: “Sai sai sai, là em sai……”

Trì Yên đối này bài hát có ấn tượng, cô vẫn còn nhớ đây là bài hit một thời của Smart

Người qua đường nhìn qua ngày càng nhiều, Trì Yên chỉ có thể dùng sức mà kéo cô nàng ra khổ cái cột điện, cũng không biết Tống Vũ coi cô thành gã đàn ông nào, vừa buông tay đã ông chầm lấy Trì Yên.

“Sao n.g.ự.c anh lại trở nên bự như thế hả?”

Trì Yên không nói lời nào, tiếp tục kéo cô nàng, định chạy nhanh ra cản xe taxi nhét cô vào.

Tống Vũ duỗi tay chọc chọc n.g.ự.c cô, sau đó lại chọc chọc.

Mê Truyện Dịch

Trì Yên nghiến răng nghiến lợi: “Tống Vũ!”

Tống Vũ không đáp lại, ngược lại ngẩng đầu muốn hôn Trì Yên.

Quả thực Trì Yên bội phục rượu phẩm* của người này rồi, vừa muốn tránh đi, eo đã bị người phía sau ôm lấy.

Tống Vũ bị hụt, lắc lư vài cái mới đứng vững chân, sau khi lăn lộn như vậy, cô nàng cũng đã thanh tỉnh chút, duỗi tay chỉ chỉ người đàn ông phía sau Trì Yên, lúc nói chuyện âm cuối rõ ràng bị cuộn lên: “Khương, Khương giáo sư…… Sư sinh luyến* là không cho phép nga!”

Quả nhiên vẫn là say không nhẹ.

Trì Yên không còn dám trì hoãn, vừa muốn đi cản taxi, bên chân đã thấy dường một chiếc siêu xe màu đỏ hay thấy trên taobao.

Cửa xe bị mở ra, giọng Lục Cận Thanh từ bên trong truyền tới: “Chị dâu ——”

Trì Yên dừng một chút, trước đem Tống Vũ nhét vào ghế sau, ngay sau đó cũng đi lên.

Trì Yên biết Tống Vũ ở chỗ nào, sau khi báo địa điểm thì mở hết cửa sổ xe ra.

Thời tiết từ từ thay đổi mạnh hơn, mới hơn mười phút, đã mưa to gió lớn, có hạt mưa từ ngoài cửa sổ xe bay vào táp vào mặt, lúc này Trì Yên mới đóng cửa sổ xe lại.

Tầm mắt nghiêng qua, vừa vặn nhìn thấy Khương Dịch đang nhìn cô qua kính chiếu hậu.

Mắt anh rất sáng, như là ánh lửa chợt léo giữa đêm đen mênh mang, phủ lên là ánh sao trời lấp lánh.

Trì Yên cũng không tránh mắt đi, hai người cứ thế đối diện một lúc lâu, mãi đến khi Tống Vũ dựa đầu vào n.g.ự.c Trì Yên.

Khương Dịch rốt cuộc nghiêng đầu nhìn Tống Vũ đang say như chết, nhẹ nhàng từ từ mà “A” một tiếng.

Loading...