Người phụ nữ kia hình như là bạn cùng lứa, cũng chú ý đến cô đang nằm trên đùi Khương Dịch, dịu dàng hỏi: "Cô gái này chắc là vợ của cháu rồi?"
Cô cảm giác được ngón tay anh khẽ gỡ mấy lọn tóc che lên mặt cô, giọng nhàn nhạt: “Ân.”
Người phụ nữ sửng sốt một chút, nhưng thật ra cũng không cảm thấy ngạc nhiên lắm, chỉ là ánh mắt nhìn Trì Yên lại thêm mấy phần đánh giá.
Bà vẫn luôn muốn biết đối tượng kết hôn của cháu trai là kiểu người gì, chẳng qua hôm nay cô bé này nhắm nghiền hai mắt, trên mặt lại còn đeo một cái khẩu trang che cả nửa khuôn mặt, đến vẻ ngoại cũng không nhìn rõ được.
“Ốm à a?”
“Ân.” Khương Dịch vẫn lãnh đạm như cũ, lúc ngẩng đầu đáy mắt có chút lạnh, “Thím hai, thím tới bệnh viện làm gì?”
Nụ cười bên khóe miệng của người phụ nữ hơi cứng lại, rất nhanh lại khôi phục tự nhiên: "Cơ thể không thoải mái, cho nên đến khám thử."
Bà ta nói rồi nhìn đồng hồ, “Có rảnh tới trong nhà ăn cơm nhé.”
Khương Dịch khẽ nhếch môi, cười như không cười.
Người phụ nữ kia đã sớm quen đứa cháu trai lạnh nhạt này, cũng không cảm thấy xấu hổ, cách đó không xa có bác sĩ gọi tên bà ta, bà ta gật đầu cười cười với Khương Dịch một cái, dẫm giày cao gót “Lộc cộc” đi xa.
Mắt Khương Dịch nhẹ nhíu, ngẩng đầu nhìn phòng mà người phụ nữ đi tới.
Khoa phụ sản.
Cách một hồi lâu, anh mới thu mắt lại, hơi cúi đầu, vén hơn nửa đống tóc che mặt Trì Yên ra sau tai, sợ cô không thở được kéo luôn khẩu trang xuống.
Khuôn mặt cô cứ thế lộ ra hơn nửa, sạch sẽ nhu hòa.
Mê Truyện Dịch
Cho dù nhắm mắt lại, vẫn là có thể nhìn ra, khuôn mặt này cùng với người phụ nữ vừa rồi có ba bốn phân tương tự.
Ngón tay Khương Dịch mới chạm vào mặt cô, khóe mắt Trì Yên đã hơi giật lên, cô sợ ngứa, dứt khoát quay mặt đi, vùi vào lòng Khương Dịch.
·
Trì Yên cũng không biết về nhà lúc nào, chỉ biết là vừa mở mắt, trần nhà cùng đèn thủy tinh đều là những thứ cô quen thuộc.
Cô nhẹ nhàng thở ra.
Sau khi truyền dịch tuy rằng chưa khỏi cảm hoàn toàn nhưng cũng đỡ hơn nhiều rồi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-146-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Chuyện về Khương gia cũng bị Khương Dịch tạm thời gác xuống, Trì Yên thấy vậy vui mừng, chỉ cần may mắn có thể kéo dài một ngày thì phải kéo dài một ngày. Tâm lý cô xây dựng còn chưa đủ lớn, ít nhất trước mắt không chống được đại BOSS Khương Bác Đào.
Giai đoạn kết thúc《 Người dẫn đường 》, Trì Yên vì tránh chậm tiến độ, lại phải về đoàn phim mấy ngày. .
Giữa trưa chính là lúc mặt trời lên cao nhất, mấy nữ diễn viên trong đoàn chảy không ít mồ hôi đều phải dùng quạt tạo gió, chỉ có Trì Yên là ngoại lệ, mỗi ngày đều ôm ly ấm uống nước ấm.
Vừa vặn đến thứ Bảy, trước đó vài ngày có quay một gameshow được sắp xếp phát vào tối nay.
Số lần xuất hiện của Trì Yên trong bộ đó cuối cùng cũng nhiều lên, vì nhân vật nữ số 2 tính cách vui vẻ, là một chị gái nhỏ không những không hống hách mà còn thấu tình đạt lí, dù là nam hay nữ cũng đều thích cả.
Cốt truyện phía sau của cô càng nhiều, nhân duyên của Trì Yên với người qua đường càng tốt.
Fans ghé vào đầu tường nhà cô nhiều vô số nhưng cũng không thể hấp dẫn được quá nhiều fans trung thành.
So sánh với cô thì nữ chính lại bị hắc nhiều vô cùng.
Đây là lần đầu tiên, Trì Yên ý thức được chỗ tốt của việc đóng vai nữ phụ.
Không cần tạo scandal với Lục Chi Nhiên, cũng không cần thành cái bia cho mọi người chỉ trích.
Đẹp cả đôi đàng, trừ việc thù lao đóng phim hơi ít một tí.
Có thể là bởi vì bộ phim tình yêu kia có sức ản hưởng không tệ, độ chú ý của Trì Yên trong đoàn làm phim cũng cao lên không ít.
Lúc mới vừa tiến tổ cô vẫn là diễn viên thứ 18 vô cùng trong suốt, sau khi phim chiếu rồi, cô ít nhất cũng có thể dấn thân lên tuyến ba rồi.
Đặc biệt rõ ràng hơn ở chỗ, bình thường cô học thoại cả ngày cũng chả bị ai quấy rầy, kết quả sau khi kết thúc cảnh quay hôm nay, cô mới mở kịch bản ra, đã có một nữ diễn viên đi đến.
Nói là nhàm chán tới tìm cô tám chuyện, trên thực tế cơ bản chính là một cuộc nói chuyện vô nghĩa.
Trì Yên một câu có một câu không đáp lời, lúc người khác nói chuyện cô đều có thói quen nhìn mắt họ, lần này cũng không ngoại lệ.
Hơn mười phút qua đi, Trì Yên nghe thấy cô nàng tràng giang đại hải ngồi khen mình, chỉ xấu hổ lại không thể mất lễ phép mà cười vài cái.
Chờ người nọ thật sự không tìm thấy đề tài nữa, rốt cuộc mới thuyết minh mục đích cuối cùng của mình: “Về sau có tài nguyên tốt, em không lấy thì có thể đề cử cho chị nha.”
Hiểu biết của Trì Yên đối với cô ta cũng chỉ giới hạn trong tên tuổi với giới tính mà thôi.
Nhưng cô cũng chả nhiều lời, chỉ theo ý cô ta mà nói vài câu, chờ sau khi người nọ rã rời hứng thú bỏ chạy lấy người mới cúi đầu xem kịch bản.