Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu - Chương 158: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 04:23:53
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn mười giây qua đi, cô vẫn không thể sờ đến ly rượu.

Trì Yên lười quay đầu nhìn, cánh tay còn đặt trên quầy bar, thuận thế đưa lên nâng cằm tiếp tục nói: "Hiện tại chị vẫn còn giữ ảnh của anh giai nhỏ kia đấy..........."

Tống Vũ lay lay cánh tay cô một chút: "Yên Yên......"

"...... Em muốn xem không?"

Tống Vũ ho khan một tiếng, đột nhiên thò qua, thấp giọng nhắc nhở cô: "Khương giáo sư..... Hình như đang ở sau lưng chị."

Hôm nay Trì Yên thật sự là uống say rồi, mấy chữ này cũng chưa thể làm cô tỉnh táo lại, cô không có tật xấu say rượu nổi điên, chỉ nhẹ giọng hỏi lại câu: "Khương giáo sư nào?"

Bây giờ đã hơn 9h rưỡi tối, khách đến Tây Thượng ngày càng nhiều, nhưng vẫn yên tĩnh như cũ.

Yên tĩnh đến mức Tống Vũ hoàn toàn có thể khẳng định, người đàn ông phía sau Trì Yên hoàn toàn có thể nghe được những lời này của Trì Yên, vì sắc mặt của anh đã càng lúc càng không tốt rồi, ánh mắt đen sẫm, một bên khóe miệng hơi nhếch, cười như không cười.

Trì Yên hoàn toàn không ý thức được, cô mơ mơ màng màng nghe thấy Tống Vũ gọi tên mình, sau đó cô lại mơ mơ màng màng đáp lại.

Âm cuối còn kéo trong cổ họng chưa ra hết, ngườ đã nhẹ bẫng, cô duỗi tay che mắt, một tiếng "Khương giao sư" vừa rồi của Tống Vũ mới bay qua cung phản xạ đáng hận đến sôi người của cô bay tới đại não.

Trì Yên lập tức tỉnh hơn phân nửa, tay bị Khương Dịch kéo từ mắt xuống, tầm mắt hai người chạm nhau

"Tỉnh rượu chưa?"

Trì Yên đương nhiên không dám thừa nhận lúc này, dứt khoát giả say, đuôi mắt thon thon nhẹ nhàng nheo lại, tiếng ồm ồm không rõ mở miệng: "Cái anh giai nhỏ này....... Anh thật là đẹp a."

Khương Dịch mím môi, ý vị không rõ cười một cái

Trì Yên cảm thấy rất có khả năng mình làm Khương Dịch tức giận rồi.

Bị từ Tây Thượng ra tới chỗ đậu xe, Trì Yên đều có thể ngửi được mùi thuốc vây quanh người mình

Cô một câu cũng không dám nhiều lời, dứt khoát nhắm mắt lại giả bộ ngủ.

Khương Dịch là đến cùng Lục Cận Thanh, trở về cũng do Lục Cận Thanh lái xe, Tống Vũ ngồi ở ghế phụ.

Trì Yên nhắm mắt, nên tiếng động nghe được lại đặc biệt rõ ràng.

Mê Truyện Dịch

Ví như cách vài phút, lại nghe được trong miệng Lục Cận Thanh phun ra ba chữ

Anh giai nhỏ.

Cái đồ bệnh thần kinh này, chỉ thiếu điều đem này ba chữ soạn thành một bài hát để hát ra nữa thôi.

Mỗi lần cậu ta nói, Trì Yên lại có thể cảm nhận cánh tay đáp trên eo mình lại dùng sức thêm một phần.

Tống Vũ ở ghế phụ ho nhẹ, mới vừa ngẩng đầu nhìn kính chiếu hậu, lại nhìn thấy người đàn ông phía sau nâng mắt, giọng điệu không nóng không lạnh: "Lục Cận Thanh, có phải cậu có bệnh không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-158-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]

Người ngồi hàng phía trước hình như nói gì đó, Trì Yên không nghe rõ.

Rượu hình như ru ngủ cô, mí mắt Trì Yên nặng không chịu được, vốn dĩ chỉ là muốn giả bộ ngủ, kết quả không bao lâu lại thật sự nằm trên đùi Khương Dịch ngủ mất

Trì Yên cũng không biết mình ngủ bao lâu.

Vừa mở mắt, người đã nằm trên giường ở nhà rồi.

Đèn bàn ở đầu giường vẫn mở, dịu nhẹ mơ màng, soi ra bóng tủ đầu giường lung lay in trên sàn nhà.

Nhìn theo bóng đó, đến hơn 10 centimet phía trước, có một người đàn ông đang cởi quần áo.

Áo vest bị anh tùy tiện ném lên ghế, Trì Yên nghe thấy anh hỏi: "Tỉnh rượu chưa?"

Trì Yên làm bộ bản thân uống say ngờ nghệch, ra vẻ trấn tĩnh gật gật đầu, mặt không đỏ tim không loạn đánh đòn phủ đầu: "Sao em lại ở nhà a...... Tống Vũ đâu?"

"Tống Vũ?" Anh duỗi tay tháo cà vạt: "Bà xã, trước tiên vẫn là tự lo cho mình đi."

Khương Dịch cố nhấn mạnh hai chữ "bà xã".

Đại khái là vì cái câu Trì Yên hỏi Tống Vũ:“Khương giáo sư nào”.

Trì Yên vẫn như cũ mặt không đổi sắc: “Em khá tốt……”

Dừng một chút, cô nhảy xuống giường, vì động tác hơi nhanh, đầu vẫn hơi choáng, sau khi lung lay một chút vội vàng chống tủ đầu giường, lấy kịch bản từ trong túi xách đưa ra làm rời lực chú ý của Khương Dịch: "Chị Khương Vận bảo anh giúp em diễn tập."

Cô đã đưa kịch bản qua, “Việc ngày hơi nhiều, vậy hôm nay tập luôn đi.”

Đoạn muốn thử đã được tách ra, sau đó không lâu sẽ ra nước ngoài thử một đoạn trước.

Bộ điện ảnh này chủ yếu đánh vào sự âm u đen tối khẩu vị nặng, mà đoạn kia vừa hay lại là đoạn có tình tiết SM thiếu nhi không nên xem.

Khương Dịch xem kịch bản, sau đó nhíu mày nhìn cô: “Ai nhận cho em?”

Còn có thể là ai nữa?

“Chị Khương Vận a.”

Khương Dịch càng xem đến đoạn sau, mày nhăn càng sâu.

Trì Yên lén lút nhẹ nhàng thở ra.

Dùng cái này dời lực chú ý của Khương Dịch quả nhiên không sai.

Vài phút trước vẫn là bộ dạng muốn tính sổ với cô, bây giờ đã hoàn toàn chuyển hướng đặt lên bộ điện ảnh này rồi.

Vì là phim hai nữ chủ, nên bên trong trừ bỏ nam 1, thời lượng những nam diễn viên khác lên sân cũng không vượt qua mười phút, lời thoại cũng chỉ lèo tèo vài câu.

Loading...