Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu - Chương 162: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 04:24:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trì Yên: “……”

Chẳng lẽ trước khi tới một phát kia còn phải hỏi riêng, em cao bao nhiêu à?

Khương Vận nhìn ra được cô đang nghĩ gì, “Phụt” một tiếng: “Tiểu Trì, ông ta cũng cao như em vậy đó.”

Mê Truyện Dịch

Tầm mắt Trì Yên lại nhịn không được dừng trên người người nọ

“Trước em hai năm chị có kí với hai nghệ sĩ, cũng là 168, ông ta muốn chơi quy tắc chị không đồng ý, kết quả hai cô bé kia đều bị ông ta gọi người hạ xuống.”

Trì Yên cảm thấy lời Khương Vận nói có ẩn ý.

Khương Vận cũng cảm thấy có điểm khó làm, đổi thành một lão tổng khác còn tốt, lại trùng hợp như thế, người này lại là đại cổ đông của Mỹ Nhân.

Nói cách khác, lần này cuối cùng ai có được đại ngôn, chỉ cần người này nói một câu là cơ bản có thể định ra luôn.

Khương Vận sờ sờ cằm, dặn dò Trì Yên: “Chụp cẩn thận phần của em, trước mắt những cái khác không cần xen vào.”

Mãi đến hơn mười một giờ, Trì Yên mới chờ được đến phần chụp.

Lúc này ánh mặt trời vừa đúng lúc, đẹp mà lại không đến mức chói mắt.

Người mẫu được yêu cầu ngồi trên mỏm đá ngầm bên bờ biển, gió cuốn bọt sóng cùng nhau thổi tới, lúc này mới chính thức bắt đầu quay chụp.

Trì Yên trước, Từ Tĩnh sau.

Một đoạn giống như video MV ngắn, cắt nối biên tập rồi chẳng qua chỉ còn hơn 1 phút, nhưng lúc quay lại phải dùng đến mấy chục cái hơn 1 phút ấy, mà đây cũng là yêu cầu của việc thử vai.

Trì Yên ngồi trên tảng đá lạnh lẽo, làn váy dính vào nước biển, rũ xuống rõ ràng.

Toàn bộ quá trình không cần bất kì lời thoại nào, chỉ cần dựa theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia bày ra biểu cảm và các động tác tương ứng mà thôi.

Trì Yên cảm thấy lạnh, nhưng cũng may cánh tay và đùi bị lộ ra bên ngoài không nhìn ra điểm gì bất thường cả.

Giữa chừng nghỉ ngơi điều chỉnh non nửa phút, cô nhìn qua phía Khương Vận bên kia, Khương Vận không nhìn cô, chỉ mỉm cười nghe người đàn ông 168 bên cạnh nói chuyện.

Trì Yên mới vừa hơi nhíu mày, đã bị nhiếp ảnh gia nhắc nhở: “Không thể nhíu mày, phải cười!”

Cậu ta kéo màn ảnh vào, cẩn thận nắm giữ từng biểu cảm nhỏ trên khuôn mặt của Trì Yên, dưới độ phân giải cực cao, trải qua bất luận ứng dụng làm đẹp hay PS nào, gương mặt cô gái này vẫn không nhìn ra được góc chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-162-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]

Nhiếp ảnh gia thậm chí cảm thấy phía sau căn bản không cần thử nữa, chính là nghĩ rồi lại nghĩ, bất động thanh sắc thở dài với Trì Yên.

Lúc Trì Yên quay chụp xong, vừa vặn là 12 giờ rưỡi.

Từ Tĩnh không hề sợ hãi ăn một món điểm tâm ngọt, lúc gặp thoáng qua cô con dương cằm hừ nhẹ một tiếng.

Không hề che dấu khinh thường.

Trì Yên cũng khinh thường cô ta, chỉ nhìn liếc một cái là quay đi ngay.

Cô còn tưởng Khương Vận ở bên ô che nắng, nên phải xách theo làm váy dính nước nặng đi qua, kết quả đi hết bốn phía một lần, vẫn không thấy bóng dáng Khương Vận đâu, nhưng lại nghe được một giọng nam béo ngậy: “Trì tiểu thư, cô đang tìm tôi sao?”

Người nọ đến gần vài bước, bóng đã hơi áp lên chân Trì Yên: “Trì tiểu thư, muốn giành được đại ngôn này không?”

Trì Yên nhíu mày, may không đi giày cao gót, nhanh chóng lui về sau vài bước.

Người đàn ông cười tủm tỉm, nói trắng luôn: “Cô ngủ với tôi một đêm, đại ngôn này sẽ là của cô.”

Chỗ đông người, Trì Yên cũng không quá sợ hãi, chỉ tiếp tục lui về phía sau, tay chống lên cái bàn phía sau, trấn định: “Vị tiên sinh này, tôi đã kết hôn rồi.”

Người nọ cười càng thêm lộ liễu, “Kết hôn thì sao chứ? Kết hôn rồi ngủ không phải càng thú vị sao?”

“Hơn nữa, tôi khẳng định đẹp trai hơn gã đó, cũng khẳng định có tiền hơn gã, theo tôi có gì không tốt?”

Có người tự luyến lên thật sự có thể hại c.h.ế.t người đấy

Trì Yên bị những lời ghê tởm này của ông ta làm thiếu chút nữa nhổ ra, chỉ che miệng nôn khan một chút.

Người này hình như vẫn là tim thủy tinh, vừa thấy cô phản ứng như thế lại thẹn quá hóa giận, giọng điệu nặng đi không ít: “Cô có ý gì?”

“Tôi không thích đánh giá vẻ ngoài của người khác, vậy nói về vấn đề có tiền đi,” cô duỗi tay chỉ ra phía sau lưng người đàn ông, cách đó không xa có một chiếc Bentley màu đen, “Vị tiên sinh này, thấy không, xe như vậy ông xã nhà tôi có hơn mười chiếc đấy.”

Tim thủy tinh không tin, nhưng cũng không phải người thích thao thao bất tuyệt với người ta, hoặc nhiều hoặc ít có thể nhìn ra được người phụ nữ trước này không dễ chơi.

Tuy rằng là xinh đẹp thật, cũng hợp khẩu vị của ông ta, nhưng ông ta lười làm chuyện vô dụng, chỉ xả khóe miệng châm chọc cười: “Vậy ngại quá Trì tiểu thư, cô có thể về rồi, hiện tại tôi nói cho cô biết, đại ngôn Mỹ Nhân cô, đừng, có, mơ,!”

“U, cô bé nhà của chúng tôi không lấy được thì ai có thể lấy được chứ a?” Khương Vận cũng không biết đến từ lúc nào, kéo Trì Yên ra phía sau một chút, sau đó nâng cằm chỉ chỉ về phía Từ Tĩnh đang quay chụp, “Cái mặt than kia à?”

Loading...