Cô bé lễ tân biết cô, sau khi thủ tục xong xuôi còn cùng nhau chụp tấm ảnh, lập tức hóa thân thành tiểu mê muội: "Chị ơi, em có thể phát lên Weibo không?"
Khương Vận lấy hai ly cà phê từ máy pha cà phê tự động bên kia, cầm một ly qua rồi lại nhìn người đang chụp ảnh trước quầy lễ tân: "Nước mũi với nước mắt đều chảy ra rồi, chậc chậc, nếu như bị chồng em thấy lại bảo chị ngược đãi em mất."
Lễ tân đã nhanh chóng đưa thẻ phòng qua, Trì Yên chú ý thấy án mắt ái muội lại thiện ý của cô nàng, lễ phép gật đầu cảm ơn.
Sau khi vào thang máy, Khương Vận cuối cùng cũng đem lực chú ý đặt lên vali của cô: "Mang cái gì thế?"
Cửa thang máy đóng lại, Trì Yên nhìn gương thấy được chóp mũi và mắt mình đều hồng lên, cô xoa nhẹ cái mũi: "Khương Dịch sắp cho em, em còn chưa kịp xem nữa."
Khương Vận: "Sao lại không ai sắp cho chị chứ a?"
Trì Yên: "Bởi vì chị chưa có chồng a."
Khương Vận: "......"
...... Cái cô nhóc c.h.ế.t tiệt kia!
Trì Yên vừa vào phòng là lăn ra ngủ, mãi đến hoàng hôn mới tỉnh.
Khương Vận ở phòng kế bên, điều hòa ấm áp, cô lại không muốn ra ngoài, liên lạc dựa hết vào điện thoại.
Mới vừa mở mắt, Trì Yên đã thấy tin nhắn Khương Vận gửi qua, nói về một chuỗi những điều cần chú ý lúc quay vào ngày mai, còn kèm ảnh chụp địa điểm quay hai ngày nay.
Quảng cáo 8 giờ ngày mai bắt đầu quay, địa điểm chọn cũng rất độc đáo, lấy cảnh chân núi Trường Hắc Sơn.
Mấy ngày trước thành phố Tấn Bắc mới có một trận tuyết, tuyết đọng dưới chân núi hiện tại vẫn chưa tan, khắp nơi trắng như tuyết, trắng tinh đến mức kỳ cục.
Trì Yên tạm thời không thưởng thức được vẻ đẹp của nó, nhưng cách một màn ảnh, cũng có thể nhìn ra nhiệt độ bên kia rất thấp, cô không tự giác lại quấn chặt chăn thêm một chút.
Khương Vận: "Chuyện em bị Tiểu Hồng Hoa đuổi theo vẫn đang leo hot search, tuy đứng top thấp, nhưng mà...... Ha ha ha tự em xem đi."
Vào Weibo, Trì Yên nhanh chóng nhìn đến mấy tin tức có tính giải trí, tiêu đề là thế này--【 Tiểu Bạch Hoa bí mật làm thủ tục, Tiểu Hồng Hoa vất vả vây đuổi chặn đường! 】
Phía dưới chắc là ảnh paparazzi chụp, đặc biệt có lương tâm mà chỉnh sáng.
Cô chỉ lộ ra mỗi đôi mắt, sáng long lanh, nhìn vào giống như là bị người ta đuổi theo nên bị sợ hãi vậy.
Trì Yên ở dưới bình luận:【 cảm ơn ngài giúp tôi làm đẹp nha. 】
Không tính là tin tức lớn gì, nhưng ít nhất chứng minh cô không cần dựa vào bất kì ai, chỉ tự mình cũng có độ hot.
Trì Yên là người đặc biệt dễ thỏa mãn, cứ vui vẻ thế quên luôn Khương Vận, thoát ra rồi tìm số gọi cho Khương Dịch.
Đã hơn 7 giờ tối.
Bên này sớm đã tối rồi, bên ngoài ánh đèn dầu ngoài kia chiếu vào, cho dù phòng không bật đèn cũng không cảm thấy tối lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-168-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Điện thoại nhanh chóng được nhận, Khương Dịch lên tiếng trước: "Ăn cơm chưa?"
Buổi trưa Trì Yên cũng chưa ăn cái gì, nhưng bây giờ cũng không cảm thấy đói, ba phải cái nào cũng được nhẹ "Ân" một tiếng.
"Chưa ăn?"
Trì Yên: "...... Định lát nữa mới ăn."
"Bên đó lạnh không?"
Trì Yên thành thật trả lời: "Lạnh."
Là thật sự lạnh.
Cô bây giờ cảm thấy vẫn chưa bình thường lại được, tay còn ấm chứ chân vẫn lạnh toát
Bên kia yên lặng nửa phút, Trì Yên nghe được tiếng gõ bàn phím, tiếng không lớn, nhưng vì bên yên tĩnh, nên nghe được cũng coi như rõ ràng.
Trì Yên cho rằng ít nhất Khương Dịch sẽ an ủi cô vài câu, kết quả người nọ vừa mở miệng, giọng điệu lại còn nặng hơn lúc trước mấy phần: "Lạnh mà em còn mặc ít như thế?"
"Em mặc......" giọng Trì Yên lập tức yếu xuống, một cái áo lông giữ ấm, hơn nữa cũng không tính là quá dày, lại gặp loại thời tiết lạnh buốt thế này, quả thật là ít đáng thương.
Giọng Trì Yên nhẹ xuống, lại ra vẻ đặc biệt ấm ức: "Em cũng không biết sao lại lạnh thế a......"
"Trong vali còn có quần áo ấm đó," trong lòng Khương Dịch mềm nhũn, giọng cũng nhẹ đi không ít, "Ngày mai nhớ mặc vào."
Trì Yên đặc biệt nghe lời đáp một tiếng.
Nhảy xuống giường kéo vali ra, quả nhiên thấy bên trong có vài cái áo lông, đều là màu sáng, kích cỡ đều không giống nhau.
Trì Yên lay vài cái, lấy ra một bộ lớn nhất đánh giá vài lần.
Rất tốt
XXL.
Mê Truyện Dịch
Trì Yên nuốt một ngụm nước miếng, nghiến răng nghiến lợi: "Em là heo à?"
Vấn đề này hình như chọc trúng huyệt cười của Khương Dịch, bên kia cười khẽ một tiếng.
Trì Yên càng cảm thấy phát hỏa, không biết cô mặc số nào còn chưa tính, thế mà còn nghi ngờ dáng người của cô, cô lại lặp lại vấn đề một lần: "Khương Dịch, em là heo sao --"
"Không phải," lần này Khương Dịch đáp rất nhanh, giọng anh vẫn nhẹ như cũ, ý cười rất rõ ràng: "Em là tiểu yêu tinh."
Trì Yên hừ nhẹ: "Anh từng gặp qua tiểu yêu tình nào cường tráng như vậy chưa?"
Khương Dịch chắc vẫn còn ở công ty, vì Trì Yên nghe được tiếng lật tài liệu, thỉnh thoảng còn trộn lẫn tiếng gõ bàn phím thanh thúy nữa, đầu bên kia thoáng an tĩnh lại, giống như đang tự hỏi phải trả lời vấn đề này thế nào.