Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu - Chương 169: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 04:24:20
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trì Yên cũng không vội vã hỏi nữa, tiếp tục tìm kiếm.

Vì đều là quần áo, nên có vài bộ xếp chồng lên nhau, cho dù chiếm toàn bộ vali thì cũng chả nặng mấy.

Không thể không thừa nhận, Khương Dịch cẩn thận hơn cô nhiều.

Bất kể là ở phương diện nào đi chăng nữa.

Khương Dịch cũng không ngồi tự vấn quá lâu, tầm 10s, bên kia hoàn toàn an tĩnh lại, chỉ còn giọng nam trầm trầm: "Chưa từng thấy."

Dừng một chút, không đợi Trì Yên thẹn quá hóa giận, ngay sau đó anh lại nói: "Quần áo là chuẩn bị cho hai người bọn em, bên đó lạnh. Chỉ mặc một bộ sợ không đủ ấm."

Trì Yên đã hiểu ý Khương Dịch, đại khái là mặc bộ cỡ thường trước, sau đó lại khoác thêm bộ cỡ XXL kia ra bên ngoài

Tuy rằng còn chưa mặc, nhưng trước mắt Trì Yên đã hiện ra hình ảnh đó rồi.

Không phải là giống heo, mà là giống chim cánh cụt.

Trì Yên theo bản năng ngẩng đầu liếc cái gương, nhẹ giọng lẩm bẩm: "Thế thì quá xấu......"

"Trọng điểm sai rồi, Trì Yên, em không phải đi gặp mặt gì." Khương Dịch nhẹ giọng, "Ông xã em còn ở nhà."

Trì Yên chỉ là oán giận một chút thôi, kết quả phát hiện có người hình như lại coi là thật.

Bên kia nhẹ giọng dặn dò: "Ngoan --"

"Đã biết," Trì Yên lấy hết đống quần áo trong vali ra, dựa theo cỡ size mà phân ra, đợi lát nữa mang hai bộ qua cho Khương Vận, một bên lại dịu giọng đáp lại: "Em cũng sẽ nghe lời ông xã."

Lúc Trì Yên gọi cho Khương Dịch phần lớn không có chuyện to tát gì, đề tài chỉ là tùy tiện tìm nói mà thôi, vì thế cũng có thể tùy lúc kết thúc.

Một cuộc điện thoại mất hơn mười phút, vì tiếng bụng kêu vang dội của Trì Yên xuyên qua di động mà kết thúc.

Lúc Trì Yên bị Khương Dịch cưỡng chế ra lệnh đi ăn cơm, đã là 8h 5 phút tối.

Khách sạn cung cấp dịch vụ đưa cơm lên tận phòng, Trì Yên mới vừa tìm được số dịch vụ chuẩn bị gọi, lại thấy tin nhắn của Khương Vận.

Vừa rồi cô gọi điện thoại nhập tâm quá mức nên mất hơn 10 phút mới nhìn thấy.

Khương Vận: 【 chị cảm thấy sau này chắc phải cho em một quy định, không được gọi điện cho Khương Dịch lúc đang bàn chính sự! 】

Bị Khương Vận một câu xuyên tim như vậy, Trì Yên cũng cảm thấy đuối lý, thuận miệng nói dối: 【 không gọi điện thoại mà, vừa rồi em vào toilet thôi. 】

Khương Vận: 【 ăn chưa? 】

Trì Yên: "......"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-169-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]

Vấn đề này Khương Vận hỏi đúng là gãi đúng chỗ ngứa.

Khương Vận không nghĩ đến chuyện này nữa, thấy cô không đáp, trực tiếp gọi điện qua: "Vừa rồi có gọi bữa tối rồi, Tiểu Trì, qua đây ăn cùng đi, vừa hay có chút việc muốn nói với em."

Lúc chị gọi đến, Trì Yên vừa rồi cũng đang xem lại tin nhắn chị gửi cho, một danh sách dài, tất cả đều là về đại ngôn lần này, cùng với thời gian chiếu 《Người dẫn đường 》.

Chuyện công cơ bản đều đã nói xong, vậy cũng chỉ còn lại việc tư mà thôi.

Trì Yên không hỏi nhiều, chỉ ôm quần áo vào trong lòng, sau đó sang phòng Khương Vận ở cách vách

Khương Vận không sợ lạnh bằng Trì Yên, nên điều hòa trong phòng cũng hơi thấp một ít, Trì Yên cảm thấy lạnh, dứt khoát tại chỗ lấy đồ phòng bị, khoác luôn áo long ăn cơm với chị.

Kết quả ăn một nửa lại cảm thấy nóng, Khương Vận duỗi tay túm túm quần áo cô: "Tiểu Trì, chị có thể hiểu là em thích bộ quần áo này, nhưng cũng không đến mức mặc đi ăn cơm thế này chứ?"

Trì Yên quả thật cũng nóng, vì thế lập tức thay một cái áo choàng hơi mỏng.

Hôm nay Khương Vận hơi lạ.

Hoặc là phải nói, tối nay Khương Vận hơi lạ.

Trì Yên ăn cơm mất hơn mười phút, loáng thoáng có thể cảm giác được ánh mắt Khương Vận luôn chiếu qua, như có như không.

Mê Truyện Dịch

Cũng không nói lời nào, chỉ là nhìn cô mà thôi.

Cuối cùng sau khi húp một ngụm cháo, Trì Yên cắn cắn chiếc đũa, ngẩng đầu nhìn Khương Vận: "Chị Vận, chị nhìn em như thế làm gì?"

Khương Vận cũng từng nhìn cô một lần như thế, hình như là chị đến nhà tìm Trì Yên, kết quả ngoài ý muốn thấy Khương Dịch ở đó

Trì Yên ấn tượng sâu sắc với loại ánh mắt này, cảm thấy bản thân lại làm sai điều gì, có chút chần chừ lại lo lắng hỏi: "Chẳng lẽ em lại chọc vào chuyện gì không hay rồi?"

Nếu Trì Yên đã hỏi, Khương Vận cũng không che dấu nữa, vừa buông đũa, còn nhân tiện bỏ luôn chiếc đũa đang bị Trì Yên cắn ở trong miệng ra.

"Tối nay gọi em qua đây, là muốn nói với em chuyện của dì Phùng."

Trì Yên nghẹn lại.

May mà Khương Vận đã lấy chiếc đũa ra, nếu không có khả năng cô sẽ vì hoảng quá mà cắn gãy cái đũa luôn mất.

Dáng ngồi của Trì Yên cứng đờ, trong miệng rõ ràng còn lưu lại mùi cháo hải sản, cô lại cảm thấy tất cả đều vô vị.

Khương Vận thấy hết phản ứng của cô, ho nhẹ một tiếng mới tiếp tục: "Chị hôm nay cũng mới biết được chuyện này."

Phùng Tân Lam định cư ở nước ngoài, chuyện bà ấy về nước sự, cũng là ngẫu nhiên hôm nay chị gặp mới biết được.

Loading...