Trì Yên kéo khẩu trang xuống: “Tôi tìm Khương tổng.”
“Xin hỏi cô có hẹn trước không?”
Trì Yên nghĩ nghĩ, lấy di động ra: “Bây giờ tôi hẹn trước vậy.”
Ánh mắt cô lễ tân nhìn cô cũng thay đổi.
Trì Yên cầm cái di động chỉ còn 8% pin của mình định gọi điện thoại, cô lễ tân nhìn cô mấy lần, dường như đột nhiên nhớ ra cái gì gọi cô lại: “Xin hỏi cô là Trì tiểu thư đúng không?”
Vì khẩu trang vẫn còn che non nửa khuôn mặt, trong lúc nhất thời cô nàng không nhận ra được.
Trì Yên gật gật đầu, vừa nhìn qua đã thấy dáng vẻ thả lỏng của cô lễ tân: “Khương tổng có khả năng vẫn đang họp, cô muốn trực tiếp lên tìm anh ấy hầu đợi anh ấy ở phòng nghỉ ạ?”
Cô nàng rất rõ ràng đã biết được quan hệ của Trì Yên và Khương Dịch
Bởi vậy, Trì Yên đột nhiên cảm thấy làm một minh tinh bị người ta nhận ra cũng không tồi, cô cười cười, “Tôi trực tiếp lên là được.”
Văn phòng Khương Dịch ở tầng cao nhất, phòng họp lại ở dưới 1 tầng.
Trì Yên vào thang máy, sau khi yên lặng ấn tầng cao nhất, cửa thang máy đóng lại, lại nhìn di động, pin đã xuống đến 5%.
Nhân lúc di động vẫn chưa sập nguồn, Trì Yên đã gửi cho Khương Dịch một tin:【 đang bận sao? 】
Mãi đến lúc ra khỏi thang máy, Khương Dịch mới rep lại:【 không bận, sao thế? 】
Tầng cao nhất còn rộng rãi hơn tầng 1 nhiều, cả một cái hành lang thênh thang, giày cao gót gõ nhẹ lên sàn nhà, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Trì Yên kìm bước thật nhẹ, nhẹ đến mức nghe không thấy, mới gọi điện cho đối phương.
Nhanh chóng đã nhận điện, Trì Yên nhìn lượng pin ít đến đáng thương của mình, “Uy” một tiếng.
“Quay xong rồi?”
Kia đầu cực yên ắng, chắc là không phải đang họp đâu.
Trì Yên hít một hơi, “Ân.”
“Bao giờ về?”
“Anh đoán xem.”
“Anh không đoán.”
Trì Yên dừng lại, cúi đầu nhìn nhìn mũi giày, một tay tháo khẩu trang y tế ném vào thùng rác, “Anh không đoán thì em không về nữa.”
Khương Dịch còn chưa nói, đầu bên kia lại vang lên một tiếng nữ mơ mơ hồ hồ, có thể là do khoảng cách hơi xa, Trì Yên không nghe rõ cụ thể nói chuyện gì.
Chỉ biết giọng nói kia vũ mị quyến rũ, nghe thấy đã khiến cho lòng muốn nhũn cả ra.
Trì Yên sửng sốt một chút, nhẹ nuốt nước miếng, vất vả lắm mới hỏi ra miệng: “Anh đang làm gì?”
“Nghĩ xem bao giờ thì em về.”
“Em không tin,” Trì Yên siết chặt di động, “Vừa rồi em nghe thấy tiếng phụ nữ.”
Khương Dịch cười một chút: “Em nghe lầm rồi.”
“Không thể nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-176-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Cô cũng không có điếc.
Mê Truyện Dịch
“Khương Dịch, anh cư nhiên……”
Trì Yên hít một hơi thật sâu, tự nhủ bản thân không cần kích động, vất vả đè giọng lại: “Anh ở trong văn phòng sao?”
“Ở.”
Vừa dứt lời, lại giọng nữ kia.
Đầu Trì Yên nổ tung: “Vậy anh giải thích một chút tại sao trong văn phòng của anh lại có tiếng phụ nữ, giải thích tốt sẽ có khen thưởng.”
“Xem video.” Khương Dịch nhẹ giọng, “Vẫn không tin?”
Trì Yên không nói lời nào, di động lại “Đô” một tiếng.
Pin chỉ còn 2%, sắp sập nguồn rồi.
“Trong văn phòng anh không có phụ nữ, có cần anh gửi clip giám sát cho em không?”
Trì Yên: “Không cần, tin.”
“Vậy khen thưởng đâu?”
“Anh……”
Trì Yên còn chưa nói xong, di động trong tay đã rung lên, màn hình tối sầm —— sập nguồn.
Cô đứng trước cửa văn phòng Khương Dịch, lại nhìn di động không hề phản ứng vài lần, bấy giờ mới nâng tay lên gõ cửa.
Một cái, hai cái…… đến cái thứ tư, Trì Yên nghe được tiếng then cửa chuyển động.
Trì Yên nín thở, khóe miệng cong cong, ngay lúc cửa bị mở ra thì nói một câu: “Surprise!”
Lời vừa rơi xuống, hai người trong và ngoài cửa đều sửng sốt.
Khóe miệng Trì Yên hơi động, m.á.u truyền lên mặt vĩnh viễn vẫn luôn nhanh hơn tốc độ phản ứng của đại não, cả mặt đến tai đều nóng bừng, như thể bị lửa đốt.
Người bên trong liếc nhìn cô một cái, mặt không giữ được vừa muốn cười ra, cửa lập tức “Cùm cụp” một tiếng, nhẹ nhàng đóng lại trước mặt Trì Yên.
Trước khi cửa bị đóng lại, Trì Yên còn nghe thấy giọng nói quen thuộc dễ nghe kia nói một chữ.
Lăn.
Trì Yên vẫn chưa kịp phản ứng lại, đã nghe giọng người đàn ông bên trong, cho dù cách một cánh cửa, vẫn mang theo một loại dịu dàng trong trẻo: “Làm lại một lần nữa.”
Còn làm lại một lần nữa…… Anh nghĩ là đang đóng phim sao?
Trì Yên vẫn còn chưa thoát ra khỏi sự xấu hổ khi nhìn thấy Lục Cận Thanh, vốn dĩ chẳng định phối hợp với anh, kết quả tay lại gõ lên cửa trước một bước.
Lần này chỉ cần một tiếng, cửa đã bị mở ra.
Trì Yên chớp mắt, còn chưa nói lời nào đã rơi vào một cái vòng tay dày rộng ấm áp: “Khen thưởng này, anh rất thích.”
Trên người anh đều là hương vị mà Trì Yên quen thuộc, sạch sẽ đến thuần túy.
Trì Yên vẫn không quên người đầu tiên ra mở cửa là Lục Cận Thanh, duỗi tay đẩy đẩy Khương Dịch, nhỏ giọng nhắc nhở anh: “Lục tổng còn ở đây……”
Giọng tuy nhỏ, nhưng vẫn bị Lục Cận Thanh nghe được.