Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu - Chương 19: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 03:52:36
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xa cách tám năm, đối với người chưa bao giờ để ý đến người khác phái như Trì Yên mà nói, quên mất một mối quan hệ không lớn, không quan trọng, người còn mơ hồ là quá dễ dàng.

Cho dù người này, trong trí nhớ của cô lại là người đẹp nhất.

Trì Yên nhìn chằm chằm anh vài giây, không đáp lời.

Ấn tượng thì vẫn có nhưng lại không đủ khắc sâu.

Trì Yên vắt óc suy nghĩ, cái tên kia dường như đã đến bên miệng rồi nhưng lại như cố tình bị nghẹn ở trong cổ, không nói lên lời.

Lông mày cô khẽ nhíu lại.

Lông mày Khương Dịch cũng nhíu lại, nhưng chủ vài giây sau đã buông ra, anh giơ tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng dừng trên đôi môi đỏ mọng của cô: "Vẫn không nhớ ra anh sao?"

Trì Yên lắc lắc đầu.

Còn thiếu chút nữa.

Lúc Khương Dịch nói chuyện, có hương rượu nhàn nhạt theo gió bay tới, phiêu phiêu bay vào mũi Trì Yên.

Cô nhẹ chớp mắt, còn chưa kịp nói anh buông cô ra, mặt anh đã không hề báo trước mà áp xuống.

Lúc khoảng cách chủ còn chưa đầy 3cm nữa, Trì Yên nghiêng nghiêng đầu.

Khuôn mặt của Khương Dịch và động tác đã trùng khớp lên hình ảnh lần đầu tiên anh hôn cô.

Khi đó tim Trì Yên đập rất bình thường, không hề có phản ứng.

Vậy mà lần này, nụ hôn còn chưa rơi xuống, cô thế mà đã khẩn trương quýnh lên rồi.

Tim Trì Yên đập rất nhanh, hô hấp cũng hỗn loạn, nhưng lại cố gắng làm cho giọng mình không có thay đổi quá lớn, nhẹ giọng mở miệng: “Khương Dịch ca ca……”

Động tác của anh bỗng dừng lại, anh hơi nghiêng nghiêng đầu, sau đó nói câu nói thứ tư kể từ khi bọn họ gặp lại nhau, giọng hơi trầm khàn: “Trì Yên, chúng ta kết hôn đi.”

Như tiếng sét giữa trời quang, đánh ở ngay bên tai Trì Yên, khiến cô hoa mắt chóng mặt.

Cô có chút khó hiểu ngẩng đầu nhìn anh.

Hoàn toàn không nghĩ được.

Không thể là liên hôn thương nghiệp được, bởi vì có mười Trì gia thì vẫn chẳng bằng một Khương gia được.

Cũng không có khả năng là bởi vì thích, loại người như Khương Dịch, bên người chưa bao giờ thiếu phụ nữ, không có lý do để thích cô.

Thậm chí có lần Trì Yên còn cảm thấy, lần đó là bởi vì Khương Dịch cảm thấy buồn chán do nhìn đống xương tiêu bản trong một thời gian dài nên khi vô tình thấy cô, m.á.u nóng dâng trào nên mới hôn cô thôi.

Trước nay, cô không hỏi nguyên nhân, vì không có cơ hội hỏi, cũng cảm thấy chẳng cần thiết phải hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-19-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]

Phản xạ của Trì Yên hình cung phải đi qua mấy vòng lận, dường như sau khi suy nghĩ tất cả các khả năng một lúc lâu, mới nghe thấy Khương Dịch giải thích: "Cha mẹ anh yên tâm em."

Đơn giản sáu chữ, lại có thể giải thích thông suốt mọi việc.

Trì Yên cũng không hỏi nhiều, sau khi hít môth hơi, cúi đầu nhẹ giọng trả lời anh: "Vâng."

Cô cần nhanh chóng rời khỏi Trì gia.

Mà Khương Dịch lại chính là cái cầu tốt nhất.

Thời gian qua đi, vậy mà bọn họ đã kết hôn được hơn nửa năm rồi.

Mê Truyện Dịch

Trì Yên mất hơn nửa tiếng ngồi thất thần, mãi đến khi hoàng hôn bắt đầu hạ xuống, người ở cửa Cục Dân Chính ít đi, cô mới được Bạch Lộ gọi điện đến kéo hồn về.

“Yên Nhi cậu thật giỏi a, mới nửa ngày không nói chuyện với cậu, cậu đã cùng Lục Chi Nhiên leo hot search!”

“Cái gì?” Trì Yên nghe không hiểu.

“Lúc đồng nghiệp của mình đi theo Lục Chi Nhiên, chụp lại được cảnh anh ta đưa cậu đến bệnh viên,” dừng một chút, Bạch Lộ lo lắng nói: “Yên Nhi, có phải cậu bị ổm không?”

“Không phải tớ,” Trì Yên đơn giản giải thích một câu, “Trước khi lên xe, tớ căn bản còn không biết anh ấy ngồi bên trong.”

Loại tin tức này, đối với người trong giới giải trí mà nói, căn bản cũng chả tính là gì, huống chi trọng điểm lại đặt trên người Lục Chi Nhiên cơ mà.

Bạch Lộ cũng chỉ là thông báo cho cô thế thôi, đơn giản nói thêm vài câu rồi cắt điện thoại.

Trì Yên không quá quan tâm, cô xoa xoa mắt cá chân có chút sưng to, sau đó đứng dậy vẫy taxi.

Lúc này đang là giờ tan tầm cao điểm, không ít taxi đều đã đầy người rồi? Trì Yên chỉ có thể vừa chờ xe trống đi qua, vừa châm rì rì đi bộ.

Đại khái đi được hơn mười mét, có một chiếc xe ngừng lại bên cạnh cô, "Phu nhân?"

Trì Yên bị câu "Phu nhân" làm so2j tới mức chệch chân, vốn dĩ mắt cá chân đã sưng lên, lúc này lại càng đau hơn làm cô đổ cả mồ hôi lạnh.

Tài xế là người thần kinh đại điều*, cũng không chú ý gì, chỉ cười với cô một chút: “Để tôi đưa cô về.”

(*ý chỉ thần kinh thô, không quá tinh tế)

Giọng hắn không lớn, hình như cố tình thấp xuống một chút.

Ban đầu Trì Yên còn cảm thấy buòn bực Hắn thanh âm không lớn, như là cố tình phóng nhẹ chút.

Trì Yên bắt đầu còn cảm thấy buồn bực, mãi đến khi mở cửa ghế phụ thì nhìn thấy người đàn ông ngồi ghế sau.

Tay cô rút lại, tạm dừng mấy giây, sau đó kéo cửa sau ngồi lên.

Khương Dịch nhắm mắt lại tựa lưng vào ghế ngồi, hô hấp đều đều, như là đang ngủ.

Loading...