Ai ngây thơ hãy lược qua đoạn này. Cảm ơn)
Người đàn ông nhéo tay cô kéo lại: “Không muốn ngủ phải không?”
Mẹ nó, còn 365 giây —— cô nhóc này là đang có ý nhắc anh vừa rồi “Ttong bảy phút” đó à.
·
Hôm sau, Trì Yên quả nhiên dậy muộn.
Cũng may hôm nay suất diễn của cô bắt đầu quay vào đầu giờ chiều, đến hơn 6h tối mới kết thúc, Trì Yên nằm ở trên giường nửa ngày, sau khi Khương Dịch tắm rửa xong cô mới cọ tới cọ lui bò dậy
Trì Yên cười cũng cười không nổi nữa rồi, ai oán nhìn anh, sau đó lê hai chân đi rửa mặt.
Từ giữa trưa đến buổi tối cảnh diễn không gián đoạn chút nào, thời gian nghỉ ngơi ngắn lại càng ngắn.
Cả buổi chiều Trì Yên cũng không chạm vào di động nổi, trừ lúc quay thì lại nghe hai đạo diễn chỉ đạo, ngáp cũng không ngáp được, nhìn chả có tinh thần gì
Phó đạo diễn trêu chọc cô: “Tối qua đi trộm à?”
Trì Yên lung tung gật gật đầu, đặt hết lực chú ý lên kịch bản.
“May cho em hôm nay phải quay cảnh trang thái nữ chính cũng không tốt, nếu không sợ là thảm rồi.”
Trì Yên tiếp tục gật đầu.
Đích xác có chút may mắn.
Khương Dịch tới cũng thật đúng lúc, hình như đã chọn đúng ngày.
Trì Yên cũng không biết bây giờ Khương Dịch còn khách sạn không, di động để trong túi, nhưng cô cố tình lại nhịn nửa ngày, đợi sau khi quay xong mới lấy ra.
Cô gửi tin nhắn cho Khương Dịch: 【 còn ở khách sạn không? 】
【 sao thế? 】
【 trong phòng có bếp không? 】
【 có. 】
Trì Yên không rep lại, trước khi về khách sạn thì ghé vào siêu thị một chuyến
Cô có thẻ phòng rồi, nên lúc vào cửa cũng là quẹt thẻ trực tiếp
Khương Dịch chắc là đi ra ngoài, bên trong chẳng có ai, Trì Yên cuối cùng cũng có thời gian đánh giá căn phòng một lần, rộng rãi sáng sủa, thậm chí còn có bếp nhỏ với ban công.
Trì Yên cầm nguyên liệu nấu ăn đi vào phòng bếp nấu cơm.
Gần một giờ qua đi, ba món mặn một một canh đã hoàn thành.
Bạch Lộ cũng vừa nhắn tin qua____ 【 Yên Nhi, khoảng thời gian trước có hai cô bé không hiểu sao lại mất tích, các cơ quan có liên quan đều theo sát mấy ngày nay, người hai nhà này đều cắn chặt miệng không chịu nói, không biết là do bị đe dọa hay là do bị dụ dỗ bởi lợi ích gì nữa. 】
【 nhưng tớ nghĩ là vế sau, vì đồng nghiệp của tớ nói hai nhà kia còn mua hẳn căn hộ ở Tam Hoàn cơ đấy. 】
【 tiền lương gia đình, không phải là đi cho vay để mua, có cảm thấy kỳ quái không? 】
Trì Yên đúng là có nghe nhiều người nói về việc này.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-198-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Từ bác tài xế đến Khương Vận, đến hôm nay còn có Bạch Lộ.
Trì Yên suy đoán:【 Chắc là dùng tiền bịt miệng rồi? 】
【 tớ cũng nghĩ thế. 】
Cách vài giây, Bạch Lộ lại nói:【 hai có bé kia, một người là người mẫu, một người là ca sĩ câu lạc bộ đêm nên dễ tìm được. 】
Trì Yên:【 điểm giống nhau là gì? 】
【 trên xương quai xanh bên phải đều có một nốt ruồi. 】
Trì Yên theo bản năng giơ tay chạm lên xương quai xanh bên phải của mình, Bạch Lộ đã phòng ngừa chu đáo nói:【 sau khi về nước nhớ phải cẩn thận một chút, ngàn vạn lần đừng ra ngoài một mình vào buổi tối. 】
Lời Bạch Lộ nhắc nhở lại trùng hợp với lời Lục Chi Nhiên nói hôm qua
【 nhưng mà Yên Nhi cậu cũng đừng quá sợ hãi, dù sao cậu cũng là nhân vật của công chúng, khả năng sẽ không giống nhau hai người kia. 】
Lời này của Bạch Lộ chả có tí tác dụng an ủi nào cả.
Trì Yên tự hỏi một hồi lâu, mãi đến khi Khương Dịch về, cô mới hồi phục tinh thần.
Khương Dịch đã đi đến trước mặt, cà vạt bị anh kéo xuống, nút áo sơ mi bị cởi mấy cái, anh quay đầu nhìn qua: “Nghĩ cái gì thế?”
Trì Yên cũng không định lừa anh, mới kể lại lời Bạch Lộ nói một lần.
Động tác Khương Dịch quả nhiên dừng lại, “Sau này anh đi đón em.”
“Không cần, anh cứ làm việc đi……”
“Ngoan, nghe lời.”
Lúc này Trì Yên mới ngậm miệng.
Thần kinh cô thật ra không mẫn cảm lắm, hơn nữa Khương Dịch ở bên cạnh, không quá vài phút cô đã ném chuyện này qua sau đầu
Đồ ăn trước mặt vẫn còn hơi ấm, Trì Yên múc một chén canh, mắt sáng ngời, cười tủm tỉm lôi kéo Khương Dịch ngồi xuống.
Anh nhíu mày: “Đây là cái gì?”
Trì Yên cười càng tươi, gằn từng chữ một: “Canh ngưu tiên*.”
Khương Dịch: “……”
Ha hả.
Chơi còn lớn thế nữa.
·
Hiếm khi Khương Dịch đến không phải vì công việc, nhiệm vụ mỗi ngày đều là ăn cơm rồi lăn lộn với Trì Yên.
Mỗi đến lúc này, Trì Yên đều hận không thể trở lại mấy ngày trước, đánh c.h.ế.t mình đã nấu canh ngưu tiên cho Khương Dịch.