Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu - Chương 2: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 03:39:29
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sao có thể!

Bạch Lộ: “Trong 《Danh Ưu》 có người trong cuộc tiết lộ, nếu một ngày Khương Dịch phản bác thì những người kia sẽ lập tức rút lui, còn bồi thường tổn hại danh dự và tinh thần cho anh ta nữa… Lại nói Yên Nhi, nếu vụ này chưa rõ ràng mà lại ở ngay quê nhà họ Khương, cậu nghĩ họ có dám đăng không?”

Rốt cuộc cũng là vì Khương Dịch không đứng ra làm rõ.

Loại tin này, chỉ cần đương sự im lặng thì ai cũng nghĩ họ ngầm thừa nhận.

Trì Yên không đáp.

Thư ký trường quay gọi cô, cô đáp lại rồi ném cho Bạch Lộ câu: “Để lát nói tiếp” rồi đứng dậy đi.

·

Cảnh này phải diễn đến khi mặt trời lặn, đến lúc nữ diễn viên hậu đài lớn kia có thể diễn trọn vẹn lời thoại mới dừng.

Buổi tối đoàn phim có tiệc, cần năm nữ diễn viên đi cùng để làm không khí thêm vui nhộn.

Theo trình tự, không đến lượt Trì Yên, nhưng nữ phụ số 2 sức khỏe yếu, nên nữ phụ số 6, tức cô, đi thay.

Tiệc được đặt tại câu lạc bộ cao cấp, do nhà đầu tư lớn nhất của phim làm chủ, hào phóng và rộng rãi.

Cả buổi tối, một câu lạc bộ to như vậy, ngoài nhân viên phục vụ chỉ có mười mấy người bọn họ.

Ông chủ câu lạc bộ ngồi đối diện Trì Yên, trông không lớn tuổi, diện mạo cũng không tồi, dù ôm ấp bên này bên kia vẫn không ngừng liếc cô.

Suốt bữa tiệc, Trì Yên rất yên lặng, chuyện gì phải đáp thì đáp, việc uống cũng uống.

Qua vài lần nâng cốc, các nữ diễn viên đều tự tin, nhóm nhà đầu tư thì thôi, cởi bỏ vỏ bọc “chính nhân quân tử”, cũng lộ ra bộ mặt thật.

Trong phòng vang tiếng cười nói ầm ĩ, Trì Yên không lên tiếng mà thỉnh thoảng duỗi tay nhéo nhẹ bên tai.

Đôi mắt ông giám đốc bên cạnh như sắp dính lên người cô, cạnh đó, lão tổng cũng đưa mắt nhìn, đôi mắt híp đầy mỡ*, không thể nhìn thẳng.

Chịu đựng đến chín giờ, chợt có người đẩy cửa bước vào.

Tâm trí Trì Yên đang chú ý vị giám đốc mập mạp kia, khi cô phản ứng thì ghế bên trái đã bị kéo ra.

Người nọ ngồi xuống cạnh cô.

Người bên phải bắt đầu chà tay và nói những lời thô tục, hàm ý rõ ràng.

Trì Yên dời mắt sang, không nhịn được liếc qua bên trái — bận tây trang may khéo léo, ngón tay thon dài cân đối, đẹp nhưng vẫn mạnh mẽ.

Không cần xem mặt cũng biết đó là một người đàn ông.

Trì Yên rút lại ánh mắt, nhấp một ngụm rượu rồi đặt ly xuống chậm rãi.

Nửa phút sau, cô nhìn người đàn ông cầm ly rượu lên.

Động tác của anh mang vẻ tùy ý, như vô tình, nhưng ánh mắt Trì Yên nhìn, rõ ràng thấy bờ môi mỏng của anh vừa áp lên dấu son trên miệng ly.

Rượu vang đỏ bị anh uống sạch, chỉ còn dấu son màu đỏ nhàn nhạt không trọn vẹn, cảm giác mơ hồ mạnh mẽ bừng lên.

Mê Truyện Dịch

“Vị tiên sinh này,” Trì Yên nhíu mày, cố hạ giọng: “Xin anh tự trọng!”

Cô chính là một người đã có chồng!

Giọng cô hạ thấp, ngẩng lên nhìn anh— cô nghĩ mình lại gặp phải tên lăng nhăng khoác lớp áo quân tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-2-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]

Người nọ đúng lúc ngẩng đầu, ánh mắt hai người giao nhau, không ai chịu nhìn đi trước.

Anh có đôi mắt đào hoa tuyệt đẹp, phía dưới mắt trái có một nốt ruồi nhỏ, chỉ cần anh hơi híp mắt, dường như đáy mắt có hai cánh đào hoa nở rộ.

Chỉ một cái liếc, trong đầu cô dường như nổ tung uỳnh uỳnh.

Trái tim Trì Yên đập lỡ một nhịp, rồi càng nhảy mạnh hơn.

Vị giám đốc mập mạp bên cạnh im lặng, cách vài giây Trì Yên nghe ông ta thầm gọi hai tiếng—

Khương tổng.

Cùng lúc đó, cô chú ý chiếc nhẫn trên ngón áp út anh.

Chiếc nhẫn giản đơn, ánh đèn thủy tinh trên bề mặt phản chiếu ánh sáng.

Đó là nhẫn cưới của cô và Khương Dịch.

Trì Yên hít sâu một hơi, cảm giác xung quanh ngập hương rượu say đắm.

Không thể tin, nhưng không phải cô không tin.

Đầu óc hoạt động trở lại, cảm giác ảo não pha chút hoảng sợ trỗi dậy, cô thở dài: “Tôi đi toilet một lát.”

·

Trì Yên không ngờ Khương Dịch trở về sớm như thế.

Vào toilet, cô hối hận vô cùng, vội nhắn WeChat cho Bạch Lộ.

【Hôm nay nói với cậu mấy câu xóa hết nhé.】

【Câu nào?】

【Tất cả.】

Bạch Lộ rất nhanh nhạy, lập tức trả lời: “Nhớ ra chồng cậu trông thế nào rồi hả?”

Sao chỉ vậy được.

Trì Yên nhìn mình trong gương, lâu rồi mới thở ra: “Gặp rồi.”

Không gặp mới không biết.

Vẻ mặt như vậy của Khương Dịch hoàn toàn không thể quên được, dù trước đây cô có quên thì chỉ cần liếc mắt cũng nhớ ngay.

Bạch Lộ lại hỏi: “Không phải mosaic, mặt chính diện thế nào?”

Trì Yên chủ động bỏ qua câu đó: “Mình vừa nhận ra anh ấy rồi, đầu óc nóng lên nên chạy ra…”

“Vậy đợi khi đầu óc nguội rồi quay lại là được.”

Nói nhẹ nhàng, mấu chốt là cô vừa ra ngoài còn dặn Khương Dịch tự trọng…

Biết nói với Bạch Lộ cũng chẳng xong, cô thêm vài câu rồi cáu kỉnh cắt máy.

Qua hơn mười phút, cô rửa tay rồi tô lại lớp trang điểm cẩn thận, cố gắng kéo dài thời gian trở lại. Một lúc sau, Trì Yên chuẩn bị quay vào.

Loading...