Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu - Chương 30: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 03:53:02
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trì Yên cảm thấy bản thân đã luyện thành bản lĩnh đem lời Khương Dịch coi như gió thoảng bên tai rồi, mặt không đỏ, tim không loạn mở miệng hỏi anh: "Là mệt hay là đau?"

Khương Dịch hơi sửng sốt chớp mắt một cái, "Trì Yên --"

Trì Yên cũng không để ý tới anh, lập tức túm lấy áo vét và áo sơmi của anh cùng kéo xuống, vì ra tay hơi mạnh, cô còn nghe được một tiếng rên khẽ bị anh đè lại trong cổ họng.

Mê Truyện Dịch

Đặc biệt nhẹ, giống như tiếng hít thở, nhưng lại ngoài ý muốn cực kì quyến rũ.

Trì Yên cắn khóe môi, dịch ra vài bước nhìn sau lưng anh, quả nhiên thấy trên lưng hầu như toàn những vết lằn đỏ, bởi vì rách da, nên còn có m.á.u rỉ ra, đặc biệt chỗ gần xương, vết m.á.u lại càng nhiều hơn, chói mắt cực kì.

Trì Yên giật mình vươn tay đến, lúc vừa định chạm vào lưng anh lại giật mình rụt về, cô đi đến bên tủ đầu giường, lấy hòm thuốc trên mặt tủ, mở ra thì thấy bên trong có không ít thuốc.

Thuốc bột, thuốc mỡ, viên thuốc, đều có đủ cả.

"Bên trái cái thứ ba."

Rất nhanh Trì Yên đã lấy lọ thuốc mỡ kia ra, dùng giọng điệu giống hệt lần trước Khương Dịch nói với cô: "Bò lên giường đi!"

Cô liếc nhìn Khương Dịch một cái, thoáng thấy hình như anh cười nhẹ một cái, cô cũng không để ý, vào toilet rửa tay thật sạch.

Đến lúc đi ra, Khương Dịch đã đặc biệt phối hợp nằm sấp trên giường rồi, Trì Yên mở nắp ra, ngay lập tức có mùi thuốc nồng đậm tản ra, lấy ít thuốc mỡ ra đầu ngón tay, sau đó cẩn thận bôi lên những vết đỏ trên lưng anh.

Tuy là không chảy nhiều máu, nhưng vừa nhìn đã biết là rất đau rồi.

Quả nhiên, ngón tay Trì Yên mới chạm một cái, đã thấy Khương Dịch hơi giật mình.

Động tác không lớn, nhưng là ở dưới ngón tay cô lại đặc biệt rõ ràng.

Đầu ngón tay Trì Yên run rẩy, giọng so với đầu ngón tay lại càng run hơn, "Rất đau phải không?"

"Không có."

Không có cái rắm.

Đến giọng cũng khác luôn rồi kìa.

"Khương Dịch, có phải thật ra anh không phải là con ruột của cha anh đúng không?"

Trì Yên vẫn luôn cho rằng Khương Bác Đào chỉ là nhìn nghiêm túc thế thôi, hoàn toàn không ngờ thực sự có ngày ông ra tay đánh người.

Khương Dịch không còn sức lực, trả lời cực kì ngắn gọn, chỉ một chữ: "Phải."

Sau khi Trì Yên bôi thuốc mỡ hết một lượt cho anh, lại cảm thấy tay hình như không phải là tay mình nữa, vừa rồi không dám dùng sức, bây giờ tay đã tê lại luôn, cô "Ân" một tiếng, sau đó lại hỏi: "Có phải vì em không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-30-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]

Khương Dịch không trả lời.

Đáp án quá rõ ràng.

Người có mắt đều nhìn ra, Khương Bác Đào xuống tay không nhẹ, chắc là giận muốn không thở được nữa rồi.

Trì Yên vặn chặt nắp ninh "Cha anh đã đánh anh mấy lần rồi?"

"Đây là lần đầu tiên."

Khương Bác Đào ở trong quân doanh mấy chục năm, trong nhà thường để một cái roi, vốn ông dùng để cảnh tỉnh bản thân, lần này hay rồi, dùng để cảnh tỉnh Khương Dịch.

Khương Dịch đợi hai ba phút, cũng không thấy Trì Yên đáp lại, anh cũng không quay đầu nhìn cô, mà lại đưa tay nắm lấy tay cô: "Đau lòng sao?"

Trì Yên không trực tiếp trả lời vấn đề này, hỏi lại anh: "Vậy sao anh lại muốn cưới em?"

Trước khi kết hôn, Khương Dịch nói với cô là do cha mẹ anh yên tâm cô, cho nên Trì Yên cũng chẳng nghĩ quá nhiều, chỉ cho rằng việc Khương Dịch kết hôn với cô là do ý của cha mẹ anh.

Lệnh của cha mẹ, lời người mai mối.

Khương Dịch phản kháng không được cũng là chuyện bình thường.

Nhưng là nhìn hiện tại, tạm thời không nói đến Thẩm Văn Hinh, về phía Khương Bác Đào...... có khả năng không yên tâm về cô nhất ấy.

Tuy rằng Trì Yên cũng không biết vì sao Khương Bác Đào không yên tâm cô.

Có thể là bởi vì môn không đăng hộ không đối, có thể là bởi vì cô lặn lộn trong giới giải trí hỗn tạp, có khả năng vì cả hai lí do này, có khả năng đều không phải.

Không có dấu vết để tìm hiểu rõ.

Ngón tay Trì Yên siết chặt, giây tiếp theo, tay cô đã bị Khương Dịch túm ngã xuống giường, sức tay anh vẫn chẳng hề nhỏ đi, dễ dàng chặn cô lại.

"Trì Yên, là em thật sự không biết hay là giả vờ không biết?"

Hình như Khương Dịch cũng không muốn đợi cô đáp lại, tiếp tục hỏi thêm một câu nữa: "Có phải đến bây giờ em vẫn cho rằng anh coi em như em gái không?"

Hô hấp của Trì Yên có chút hỗn loạn, cuối cùng cũng tìm lại giọng của mình: "Thế sao anh lại bắt em gọi anh là ca ca?"

"Em thấy Du Sở gọi anh là ca ca sao?"

Nghe anh nói như vậy, Trì Yên mới để ý, hình như Khương Du Sở toàn gọi Khương Dịch là "anh", ngẫu nhiên thì mới gọi anh một tiếng "anh Tư"

Cô giương mắt nhìn anh, vì vừa rồi có khóc, nên lúc này mắt vẫn còn có chút đỏ lên, Khương Dịch duỗi tay lau khóe mắt cô, hô hấp của anh hơi trầm xuống, nhưng lại vừa thong thả, vừa triền miên, "Anh đã từng thấy, anh trai nhà ai thích em gái, thích đến mức muốn hôn cô ấy, muốn cưới cô ấy chưa?"

Loading...