"Có a."
Trì Yên nghĩ nghĩ, tạm thời không nói cho cô bạn biết Khương Vận là chị của Khương Dịch.
"Có nói cô ấy cũng đang muốn tuyển người không?"
Trì Yên vừa rời giường mặc quần áo, vừa đáp lời kia đầu Bạch Lộ, "Nói qua."
Mê Truyện Dịch
"Công ty Lục tổng còn có một kim bài quản lý khác, hai người khả năng sẽ quản lí người mới, hiện nay nghề nào cũng phải có cạnh tranh, dù sao thì chắc cậu cũng hiểu."
Trì Yên có thể hiểu.
Mỗi ngành nghề đều không thể thiếu việc lục đục với nhau, dù trên mặt không phải là sống c.h.ế.t cạnh tranh với nhau, nhưng ngầm bên dưới cũng tuyệt không đơn giản đâu.
Giới nghệ sĩ này là như thế, bọn họ không thể rời khỏi phạm vi luẩn quẩn của một người quản lí, ấy mới là tốt.
Trì Yên dẫm dép lê đi vào toilet, "Hai người này đều chả có quan hệ gù với tớ cả."
"Sao cậu biết được chứ?"
Bạch Lộ lần thứ hai lại "Ai" thêm một tiếng, tầm mắt dừng rên màn hình máy tính, cách vài giây mới mở miệng, tốc độ có chút nhanh, giống như mang theo nửa phần kinh ngach nửa phần vui mừng: "Lục tổng phát Weibo tag cậu."
Trì Yên lấy nước đánh răng lại bị lời của Bạch Lộ làm gián đoạn, không cẩn thận chỉnhy nước làm đổ ra ngoài, đến một nửa phút sau cô mới phản ứng lại, vôin vàng bỏ cái ly qua một bên rút tờ khăn giấy lau tay.
Bạch Lộ đã tự giác đem nội dung thuật lại: "Chỉ tag cậu thôi, một chữ cũng chưa nói."
Trì Yên: "......"
Tác phong của tên Lục Cận Thanh này...... lại làm cho mấy ngưòi có suy nghĩ không tốt nghĩ là bọn họ muốn công khai tin yêu đương mất!
Quả nhiên, câu tiếp theo của Bạch Lộ chính là: "Nếu là tớ mà không biết tình huống, chắc cũng cho rằng hai người các cậu có gian tình quá."
Cô nàng dùng một chữ "Cũng", ý nghĩa quá rõ ràng.
Trì Yên nhìn thời gian, cũng không tiếp tục nói chuyện cùng Bạch Lộ nữa "Chờ lát nữa tớ phải đến phim trường, tối nay gọi sau nha."
Sau khi cắt điện thoại, lại đi rửa mặt lau mặt xong, động tác của cô rất nhanh, cả trang điểm cũng chỉ mất tầm mười phút mà thôi, đạp phanh xe lao đến phim trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-69-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Trì Yên cũng không quên chuyện của Lục Cận Thanh, sau khi chạy tới phim trường đúng giờ, lại quay xong một cảnh nhỏ, Trì Yên mới có thời gian đáp lại.
Ý của Lục Cận Thanh cô không ngẫm ra được nên dứt khoát nhắn tin hỏi cậu ta.
Cô với Lục Cận Thanh cũng không thân lắm, nên lúc nhắn chọn từ đặc biệt quy củ:【 Lục tổng, xin hỏi cậu @ tôi là có ý gì? 】
Lục Cận Thanh hẳn là đang bận, một lúc sau cũng không rep lại.
Trì Yên cũng không ôm di động xem liên tục, bên tai dính lên chỗ mấy cái diễn viên ngươi một lời ta một câu nghe bát quái, tuổi cùng xấp xỉ cô, địa vị...... Dù sao mấy cô ấy cũng chưa có địa vị gì.
Trì Yên luôn luôn có thể xác định một cách tương đối chính xác bản thân mình, cũng không xem bản thân là ngôi sao hạng nhất, lúc hứng thú sẽ buôn chuyện với mấy cô ấy vài câu.
Nhưng mà hôm nay cô thật sự chả cis tí hứng thú nào, còn chưa biết ý tứ của Lục Cận Thanh, nên không dám tùy tiện đáp lại hắn, chỉ sự giả bộ cái gì cũng chưa xong đã bị dân mạng suy nghĩ lung tung trước rồi.
Tống Vũ cũng đang buôn chuyện ở bên kia, vì nghĩ đến cảm nhận của Trì Yên nên cũng tránh Trì Yên và Lục Cận Thanh, nhảy qua hai ngưòi bọn họ, hầu như đều lôi hết mấy chục hit search trên weibo ra mà nói rồi.
Khó có được lúc nhàn rỗi như thế, cho nên mấy người vây một chỗ, nhiệt huyết buôn chuyện đã chảy xông len trời, từ nói Khương Vận đến người đại diện khác, lại bàn đến mấy nghệ sĩ dưói trướng của bọn họ.
Trì Yên nghe được câu có câu không, đại khái vẫn hiểu được một chút.
Vì không phân biệt, chỉ sàn sàn như nhau, nên việc cạnh tranh mới có vẻ đặc biệt kịch liệt.
Một núi không có hai hổ, đạo lý ai cũng hiểu, một công ty lại có đến hai kim bài quản lý hình như có vẻ đã quá nhiều.
Trì Yên rõ ràng một câu cũng chưa nói, nhưng so với mấy người kia lại còn muốn khát nước hơn, cầm một chai nước khoáng tới, tay vặn mấy cái trên nắp chai, thế mà mãi không mở được.
Cô không phải cô gái nhỏ kiều kiều mềm yếu, chả có tí sức lực nào, việc này trước nay tất nhiên vẫn tự mình làn, lúc học đại học, bạn cùng phòng còn trêu ghẹo cô nói vì cô tự mở nắp chai nước nên mới độc thân mãi.
Trên thực tế có quan hệ cái rắm...... Rõ ràng là không muốn tìm thôi.
Thử nghĩ sau này mà có bạn trai, hôm nào đấy hai người đi dạo phố, tách ra mấy phút cô lập tức không nhận ra người đó là ai..... Trì Yên liền cảm thấy độc thân vẫn rất tốt.
Ít nhất không cần gặp phải loại tình huống xấu hổ như thế.
Lòng bàn tay Trì Yên bị nắp chai nước cứa vào hơi đau, cuối cùng dứt khoát từ bỏ, một tay bỏ chai nước kia nguyên vẹn trở về, vừa định cầm một chai nước khác mở ra, lại thấy có một bàn tay đưa tới, nhẹ nhàng vặn nắp chai nước đưa cho cô?