Tên Đỗ Vũ Nhu, lại xóa, sau đó là tên Khương Dịch.
Lại sau đó, Trì Yên còn không có chưa kịp xóa đi, phía sau đã vang lên một giọng nam: “Em đang làm gì thế?”
Trì Yên theo bản năng dùng thân thể ngăn trở tầm mắt người nọ, nhấc chân lên cọ xóa mấy chữ kia, Lục Chi Nhiên nghiêng nghiêng đầu, “Khương…… Khương gì thế?”
Vẫn là bị anh ta thấy rồi.
Trì Yên đứng lên, bởi vì ngồi xổm hơi lâu, hai chân có chút tê dại, không tự giác ngã về phía trước một chút, may mắn được người đàn ông đỡ mới không bị ngã, cánh tay Trì Yên trực tiếp tiếp xúc lên tay anh, không đến vài giây lập tức rút tay về.
Chỉ nháy mắt thế thôi, nhưng rất nhanh lại có ánh đèn flash lóe lên cách đó không xa.
Trì Yên nheo mắt, lúc ngẩng đầu lên, chỉ có thể thấy được cửa sổ xe mau chóng đóng lại.
Khoảng cách không gần, cô đến biển số xe cũng thấy không rõ.
Lục Chi Nhiên hiển nhiên cũng không ngờ lúc này sẽ có paparazzi, nhìn chằm chằm về phía cái đuôi xe đaz chạy ra xa xa kia mấy lần, sau đó mới cúi đầu nhìn Trì Yên.
Trì Yên cau mày rũ mắt, khóe miệng nhấp, môi mím chặt, giống như bị ủy khuất vậy.
Anh vốn cho rằng cô để ý đến loại chuyện bị chụp lén như thế này, không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, giơ tay muốn xoa xoa tóc cô.
Hoàn toàn là động tác dựa theo bản năng mà ra.
Trước khi làm thế, đến chính Lục Chi Nhiên cũng chẳng nghĩ được gì.
Nhưng lại đúng lúc Trì Yên tránh đi, tay anh lướt nhẹ qua trán cô chỉ cách có mấy tấc, rốt cuộc Lục Chi Nhiên cũng nhận ra điểm không thích hợp, thu tay lại che bên khóe môi, “Xin lỗi.”
Trì Yên nhăn cái mũi, “Không sao.”
Cô cảm thấy, Lục Chi Nhiên cùng vị ảnh đế mà cô biết, chẳng giống nhau chút nào cả.
Nhưng lại chẳng thể nói rõ là không giống chỗ nào cả.
Trì Yên rất không thích loại hành động dễ gây hiểu lầm cho người khác kiểu này, cô lấy di động ra, mượn việc xem thời gian mà bỏ qua ánh mắt của anh.
Trì Yên cảm thấy không thích hợp lắm, loại cảm giác không thích hợp này vẫn cứ theo cô liên tục đến khi cô quay xong cảnh cuối.
2h15" chiều, trước một giây lúc Trì Yên đi ra khỏi phim trường, Tống Vũ chạy tới ghé lỗ tai cô: "Cả buổi chiều Lục Chi Nhiên cứ nhìn chị suốt."
Từ trước đến nay, Tống Vũ vẫn luôn lén lút gọi Lục Chi Nhiên tùy tiện như vậy.
Trì Yên quay đầu nhìn Lục Chi Nhiên đang trò chuyện cùng đạo diễn cách đó không xa, "Em đừng nói bậy."
“Thật đấy…… ước chừng chính là mười phút một lần đi.”
“……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-71-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
“Dù sao mỗi lần em quay đầu, chỉ cần anh ta không quay, thì nhất định là đang nhìn chị.” Tống Vũ dừng một chút, “Có phải anh ta có ý với chị không?”
Bọn họ trong nghề này, nói “Thích” có vẻ quá thuần khiết mà cũng rất tùy tiện.
Trì Yên hướng cô nàng ngoắc tay một cái, chờ cô thò qua mới nhẹ giọng nói: “Tống Vũ, về sau đừng nói mấy lời như thế.”
Tống Vũ kinh ngạc, vừa muốn hỏi “Tại sao?”, lại nghe Trì Yên nói tiếp: "Nói trộm cho em biết, chị có bạn trai rồi."
Mắt cô khẽ đảo, “Ân…… Chính là cái người trong bữa tiệc chúc mừng đóng máy lần trước lôi kéo chị đó.”
·
3h kém 10", Trì Yên chạy tới công ty Lục Cận Thanh.
Mê Truyện Dịch
Đoạn đươngc hoàng kim ở giữa trung tâm thành phố, lầu cao san sát, Trì Yên đi thang máy thẳng lên tầng cao nhất chẳng ngừng lại chút nào.
Lúc thư kia đưa cô vào văn phòng, bên trong đã có bốn người đang ngồi.
Lục Cận Thanh, cùng ba người phụ nữ.
Tầm mắt Trì Yên nhìn lướt qua người từ gần mình nhất đến ngưòi ở phía xa nhất, người nọ cũng vừa hay đang nhìn cô.
Trong khoảnh khắc bốn mắt giao nhau, hai người đều ngẩn ra một chút.
Trì Yên không ngờ Đỗ Vũ Nhu cũng ở đât.
Tay nàng chỉ siết chặt chút, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất điều chỉnh lại dáng vẻ bình thường, đi đến bên cạnh Lục Cận Thanh ngồi xuống.
Hơn nữa, trong hai người ở đây, có một người là chị Khương Dịch.
Không khó để phân biệt được.
Trì Yên hướng chị ấy cười một cái, lúc gặp Thẩm Văn Hinh cũng chưa như vậy bao giờ đâu. Cẩn thận tập trung lực chú ý nghe hia người đại diện nói trọng điểm.
Chẳng ai nhặt được thời gian cả, nên mọi người đều nói ngắn gọn, còn cực kì nhanh chóng.
Rất nhanh hợp đồng đã được ký kết.
Khương Vận quản lí cô, mà Đỗ Vũ Nhu thì được một người đại diện khác quản lí.
Hai người đại diện dường như lúc nào cũng ở trong trạng thái như nước với lửa, giống như chả thèm nhìn mặt nhay luôn, có thể là do ghét nhau nên ánh mắt người đại diện kia nhìn Trì Yên cực kì lạnh lùng.
Trì Yên cũng không để trong lòng.
Công việc ký hợp đồng đã sắp kết thúc, dạ dày Trì Yên có chút khó chịu, ra ngoài để đi toilet.
Hẳn là do không ăn cơm trưa rồi, Trì Yên ở toilet nôn khan vài phút, lúc đẩy cửa phòng đi ra bồn rửa tay, lại ngoài ý muốn đụng phải Đỗ Vũ Nhu cũng đang ở trước bồn rửa tay, soi gương trang điểm lại.