Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu - Chương 74: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 04:20:29
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng nhìn nhiều thì sao chứ, không nhớ được vẫn là không nhớ được.

Hiện tại Trì Yên chỉ nhớ được vài đặc điểm trên khuôn mặt kẻ đó, đi cùng còn có mấy cô gái nữa, nhưng Trì Yên không kịp nhìn kĩ, bên tai có tiếng còi cảnh sát vang lên, mấy ngưòi kia chưa làm được chuyện chính, trước khi rời đi còn mắng vài tiếng uy hiếp: "Hôm nay nếu nói chuyện này ra thì......"

Có người quơ quơ cameras, “Dù sao bọn tao vẫn là vị thành niên.”

Không biết bắt đầu từ khi nào, vị thành niên đã thành điều đảm bảo vô tội rồi.

Trì Yên hít một hơi, chờ mấy người đều đi rồi, mới trượt dọc xuống theo chân tường.

Đây là đoạn thời gian khó khăn nhất của Trì Yên.

Sợ cậu lo lắng, miệng vết thương đau cũng không dám kêu, thời gian dài mặc quần áo đều rất khó chịu.

Thời gian này trạng thái của Đỗ Vũ Nhu còn kém hơn cô, cứ xin nghỉ ốm suốt.

Trì Yên đến tuần thứ ba mới biết, Đỗ Vũ Nhu dường như khá hậm hực, trong lòng có cắm một cái rằm mà cũng không dám nói chuyện này ra để công kích cô.

Huống chi căn bản cô chả làm gì sai cả.

Cô không biết mấy kẻ kia tên họ là gì, thậm chí không nhớ nổi dáng vẻ của bất kì ai trong bọn chúng

Hơn nữa trong thời gian dài Đỗ Vũ Nhu không chịu nói chuyện, chuyện này cứ thế bị quên đi. Lại sau đó, không bao lâu, Đỗ Vũ Nhu làm thủ tục xin nghỉ học, dọn đến sống ở thành phố khác.

Thật sự hôm nay Trì Yên không ngờ sẽ gặp phải cô ấy.

Vốn dĩ trừ lúc tắm rửa, thấy hình xăm kia mới nhớ đến chuyện này, có rất nhiều lúc, cô cũng nguyện ý lựa chọn muốn quên đi.

Chuyện này đối với Đỗ Vũ Nhu có ảnh hưởng lớn, đối cô, ảnh hưởng cũng không nhỏ.

Tuy rằng không tính là phát sinh trên người cô, nhưng cũng để lại bóng ma không nhỏ, giống mây đen cuồn cuộn đè lên đỉnh đầu cô, cô phải bỏ ra mấy tháng mới có thể quay về quỹ đạo bình thường được

Từ sau đó, Trì Yên mới bắt đầu nhớ không rõ được người khác phái cùng tuổi.

Chỉ nhằm vào diện mạo là nhớ không rõ.

Sau lên đại học, Bạch Lộ cũng phát hiện vấn đề này, mang cô đi gặp bác sĩ tâm lý mấy lần.

Bác sĩ nói đây là do có chướng ngại trong lòng, Trì Yên cũng biết.

Nhưng mà lại không khắc phục được.

Dù sao cô cũng không định tìm bạn trai, không khắc phục được thì cứ thuận theo tự nhiên đi.

Không quen biết thì không quen biết.

Dù sao giáo sư đại học của bọn cô đều không ohair bạn cùng trang lứa, sẽ không xuất hiện loại tình huống xấu hổ đi học mà không nhớ mặt thầy giáo được.

Trì Yên vẫn luôn cảm thấy chuyện này đối mình cũng không có nhiều ảnh hưởng lắm…… Mãi đến khi cô gặp lại Khương Dịch cách đây tám năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-74-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]

Tuyệt đối là ảnh hưởng lớn.

Ký ức đột nhiên im bặt, suy nghĩ trở lại, Trì Yên thở ra một hơi buồn bực, tay đỡ lên trên tay lái, chôn mặt ở giữa hai cánh tay.

Trì Yên chớp chớp mắt, hốc mắt khô khốc, căn bản không chảy ra giọt nước mắt nào.

Cô nghe thấy Khương Dịch hỏi: “Hôm nay gặp ai thế?”

Trì Yên nâng mặt lên, ngón tay buộc chặt trên tay lái, quay đầu nhìn anh.

Đáy mắt Khương Dịch rất đen, cứ u u như chẳng có tí ánh sáng nào tiến vào được.

"Chính là cô gái kia, hôm nay cũng đến công ty Lục tổng kí hợp đồng."

Khương Dịch mím môi: “Dày vò em thành cái dạng như vậy rồi, cô ta còn muốn kí hợp đồng?”

“Khương Dịch……”

Trì Yên cũng không phải không nghĩ gì, Đỗ Vũ Nhu có thể là cố ý gọi cô, nhưng cho dù cô ta không gọi, ngày đó Trì Yên đoán chừng cũng không thể thanh thản yên ổn rời đi.

“Có phải anh thấy em rất khờ đúng không?”

“Đúng.”

Trì Yên tùy tay rút xấp giấy ném lên người anh, cô có chừng mực, biết không đánh mắt được, nên ném lên n.g.ự.c anh, lúc xấp giấy rơi xuống, cọ nhẹ lên cằm anh một cái.

Khóe miệng cô cong lên, “Cho anh thêm một cơ hội, trả lời lại lần nữa.”

Cô nhóc này trước nay mọi việc đều thích để ở trong lòng, hôm nay nói cả ra thật cũng không dễ dàng gì.

Khương Dịch cười một chút: “Không ngốc, Yên Yên của chúng ta là thông minh nhất.”

Đây là lần đầu tiên Khương Dịch ở dưới giường gọi cô là “Yên Yên”.

Trì Yên nghe rõ được hai chữ này từ chính miệng Khương Dịch nói ra, lại giống hệt như được rót mật, một chữ thôi, ngọt!

Cô giơ tay vuốt cằm nhìn anh, “Em cũng cảm thấy em khờ, nhưng lúc ấy đứng ở nơi đó, mặc kệ đáy lòng có bao nhiêu tiếng gào thét nói em phải chạy đi, em lại không thể nhấc chân lên nổi.”

“Nếu em đi rồi, có phải cũng sẽ trở thành một kẻ xấu xa không?"

“Khương Dịch, sau chuyện đó, em không thích cô ấy, nhưbg cũng không có hối hận gì cả"

Quan hệ giữa cô và Đỗ Vũ Nhu đã thay đổi.

Nhưng chuyện này, cô chưa từng hối hận.

May mắn duy nhất chính là, cô mặc kệ hậu quả hay kết cục, cuối cùng thì vẫn tốt đấy thôi.

Mê Truyện Dịch

Trì Yên ngáp một cái, cả ngày hôm nay đều uể oải, nói ra tất cả trong lòng lại cảm thấy thoải mái không ít.

Loading...