Cô véo nhẹ một cái lên đùi anh, "Không cần đâu chị Khương Vận, nhà em còn có người giúp việc mà."
Lúc này Khương Vận mới yên lòng, chị nhìn thời gian “Ở lại cùng ăn cơm chứ?”
“Hôm nay không được rồi, chị và Khương tổng tiếp tục công việc đi ạ.”
Trì Yên đứng dậy, góc váy bị anh không cẩn thận làm nhăn một góc, cô lại bất động thanh sắc vuốt phẳng lại, cầm lấy di động muốn đi ra ngoài.
“Khương tổng, nhờ anh một chút.”
Khương Dịch đứng dậy tránh ra, khóe miệng hơi câu lên nhìn cô cười nhẹ.
Trì Yên nói xong lời tạm biệt với hai người, sau khi bị Khương Dịch câu ra một thân phát hỏa, vội vã chạy trối chết.
Cửa mở một cái chớp mắt sau lại khép lại lần nữa, Khương Vận mới hơi dùng lực gõ mặt bàn: “Tiểu Dịch, thấy em nghĩ thông suốt rồi, thân là chị gái tuy rằng rất vui vẻ, nhưng em đừng động tâm với Tiểu Trì ”
“Chị không chấp nhận để nghệ sĩ trong tay mình ngủ cùng người khác để thành danh đâu.”
Khương Vận ngụ ý là: Em c.h.ế.t tâm này đi.
Khương Dịch đương nhiên biết ý chị, anh cũng không giải thích nhiều.
Trì Yên nguyện ý diễn, thế thì anh sẽ bồi cô diễn mấy ngày vậy.
Khương Vận mày nhíu lại buông ra, nhưng mấy giây sau lại nhăn chặt, "Em nói trạng thái tinh thần của Đỗ Vũ Nhu có vấn đề, có chứng cứ trực tiếp không?"
Khương Dịch: “Vương tổng nói từng thấy bệnh án của cô ta, nhưng do cô ta khá xinh đẹp lại biết nghe lời, trước đây cũng không đặt chuyện này ở trong lòng.”
Khương Vận gật gật đầu: “Thế chuyện cô ta bị bao nuôi kia ở đâu ra?”
Khương Dịch kéo khóe miệng cười, đáy mắt có đen đặc lướt qua: “Chị, nếu là em lấy được chứng cứ ——”
Đáy mắt anh mang theo nửa phần ý cười, nhìn qua càng sâu không thấy đáy, “Chị nói báo đáp thế nào đây? Có thể để Tiểu Trì nguyện ý bồi em một đêm không?”
Khương Vận thiếu chút nữa cho rằng bản thân nghe lầm rồi.
Từ trước đên này, sinh hoạt cá nhân của Khương Dịch đơn giản sạch sẽ, loại chuyện bao dưỡng nữ minh tinh này cũng chưa từng xuất hiện trên người anh. Khương Vận đánh giá anh vài lần, ý muốn từ trên mặt anh tìm ra dấu hiệu đùa giỡn.
Mê Truyện Dịch
“Chị, em nghiêm túc đấy!”
“Lăn đi!” Khương Vận hận không thể cách cái bàn cho anh một quyền, “Bảo Lục Cận Thanh bồi em đi, Tiểu Trì thì không có cửa đâu.”
“Tiểu Trì mới đi vào quỹ đạo, em đừng nghĩ vẽ thêm mấy nét đen ngòm vào cô ấy.”
Khương Vận lật lật cuốn sổ chị tiện tay dùng để ghi lịch trình, thấy Khương Dịch không nói nữa, cho rằng lần này anh đã c.h.ế.t tâm rồi, lại quay lại đề tài ban nãy: "Mau tìm chứng cứ Đỗ Vũ Nhu được bao dưỡng cho chị, chị cảm thấy cô ta còn có điều mờ ám nữa."
Nếu là người bình thường còn tốt, ít nhất còn có thể nói đạo lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-87-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Mấu chốt lại ở chỗ người này không bình thường.
Khương Vận khép cuốn sổ lại, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Khương Dịch.
Chị quá hiểu thằng em này, mười phút trước chị còn cảm thấy Khương Dịch là nhất thời hứng chí thôi, nhưng tới lúc này, chị không thể không cường điệu lần nữa: “Em với Tiểu Trì là nghiêm túc thật à?”
Khương Dịch nhíu đuôi mắt nhìn chị khẽ câu môi: “Nghiêm túc.”
“Vậy từ từ đã.”
Khương Vận dừng một chút, “Theo đuổi thì có thể, dùng quy tắc ngầm thì không được.”
“Hơn nữa tốt nhất đừng theo đuổi thời gian này, độ nổi tiếng của Tiểu Trì vẫn chưa chưa đủ lớn, chỉ cần có nơi nào xử lý không tốt sẽ dễ dàng bị người ta hiểu lầm là dựa vào kim chủ để tiến thân.”
Phía đối diện trầm mặc một lát, mãi đến khi Khương Vận nhịn không được muốn nói thêm vài câu nữa, anh mới “Ân” một tiếng.
Khương Vận nhướng mày nhìn anh, bỗng thấy vui mừng: “Em hiểu đạo lý này là được rồi.”
“Tiểu Dịch, em thử nghĩ kĩ mà xem, Tiểu Trì giống như chú thỏ trắng nhỏ vậy, nhìn là biết rất dễ dỗ rồi.”
Khương Dịch nhẹ cười.
Còn thỏ trắng nhỏ —— a, còn không kém hồ ly nhỏ là bao đâu
·
Mấy ngày nay Trì Yên trở nên đặc biệt cẩn thận.
Có số điện thoại lạ gọi đến, chuông còn chưa vang cho hết đã bị c.h.ế.t non rồi.
Trước kia lúc cô ngẫu nhiên không muốn làm cơm sẽ gọi cơm hộp, mấy ngày nay lại không giống trước nữa.
Bao gồm cả việc đi siêu thị mua đồ ăn, cô đều phải chờ Khương Dịch về cùng đi.
Cái dì ở sêu thị ấn tượng sâu sắc với cô, mỗi lần nhìn thấy cô đều phải liếc nhìn đầy thâm ý.
Hôm thứ Bảy, toàn bộ đoàn phim kết thúc công việc sớm hơn một ngày so với dự kiến.
Tháng sáu chạng vạng, hơn 5 giờ chiều, ánh mặt trời vẫn rất tươi đẹp.
Đã nhiều ngày nhiệt độ cứ khoing ngừng tăng lên, lúc quay phim lại là cảnh mùa xuân, mặt trời chói chang nhô lên cao, diễn viên đoàn phim còn phải mặc thêm một lớp áo khoác cùng quần dài.
Lúc kết thúc công việc, trên người Trì Yên đều ra không ít mồ hôi.
Tống Vũ mua cho một cái quạt nhỏ, cô ngồi trong phòng trang điểm, vừa chờ thợ trang điểm tháo trang sức cho, vừa cầm quạt để gần cổ.