ngẩng cằm lên, khóe môi ẩm ướt vô thức chạm  hõm cổ của  .
 
Nhíu mày suy nghĩ một chút,  vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng l.i.ế.m lên đó.
 
 cảm nhận      khẽ run.
 
Sau đó,   sải bước nhanh hơn.
 
Lên thang máy.
 
 cảm thấy  thứ gì đó cứ cọ  khóe môi .
 
Cảm giác  dễ chịu.
 
 nghiêng đầu định đáp .
 
Cửa thang máy mở .
 
Vừa  nhà, đèn còn  bật.
 
Một nụ hôn gấp gáp lập tức phủ xuống.
 
Cậu  hôn  liên tục,  cho  cơ hội thở.
 
Nhân lúc   đề phòng,   cạy mở hàm răng .
 
Đầu lưỡi thăm dò, nhẹ nhàng chạm  vòm miệng.
 
Nhột nhột.
 
Sau đó,   tìm đến lưỡi .
 
Nụ hôn kéo dài đến mức   thể khép miệng .
 
  nóng trong   vẫn  giảm bớt.
 
 sốt ruột túm lấy vạt áo  ,  đáp .
 
Cậu  bỗng dừng , ánh mắt trầm lắng  .
 
Không hiểu chuyện gì,  ngước lên  tiếp tục hôn.
 
Cậu  lập tức bế   phòng ngủ.
 
Đặt  lên giường,  đè lên.
 
"Hứa Dịch Chu."
 
Cậu  gọi tên .
 
"Không    thích  ?"
 
 mơ màng gật đầu.
 
"Vậy bây giờ  gặp khó khăn.
 
"Chỉ   giúp  .
 
"Cậu  nên tận tâm tận lực ?"
 
"Tất… tất nhiên ! Cứ yên tâm!"
 
 lắp bắp .
 
"Được."
 
Hoài nek
Cậu  .
 
 .
 
Cho đến tận nửa đêm…
 
Cậu  vẫn   dấu hiệu dừng .
 
 cố bò về phía , định thoát khỏi  .
 
   kéo trở .
 
Nghe thấy giọng  nghẹn ngào,
 
Cậu  nắm lấy cằm , tiếp tục hôn.
 
Lẫn trong nước mắt, vị đắng chát lan .
 
Đến khi   chịu nổi nữa.
 
 cắn mạnh  xương quai xanh của  .
 
Sau đó xảy  chuyện gì,   nhớ nổi nữa.
 
4
Khi  tỉnh , trời  sáng.
 
 khẽ cử động.
 
Toàn  đau nhức.
 
Như thể xương cốt sắp rời  từng mảnh.
 
Kéo chăn xuống .
 
Trên  đầy vết bầm tím lớn nhỏ.
 
Tuyệt vọng nhắm mắt .
 
 những gì xảy  đêm qua vẫn hiện rõ trong đầu.
 
Chợt  nghĩ đến nhiệm vụ của .
 
Hẳn là bây giờ  chủ nhỏ  phát điên vì ghê tởm  nhỉ?
 
Nghĩ ,  mở mắt   nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-gia-vo-thang-cung-phai-gay-truoc-toi/chuong-3.html.]
 
Cậu chủ nhỏ   từ lúc nào   cạnh giường.
 
Trên tay cầm…
 
"!!!"
 
Mắt  trợn tròn.
 
Đây chẳng  là thứ mà tối qua ba đưa cho  ?!
 
Quay đầu ,  chạm  ánh mắt nửa  nửa  của  chủ nhỏ.
 
Nguy hiểm !!!
 
 lập tức mở miệng chối bay chối biến:
 
"Không  của !!!"
 
Cậu  nhướn mày.
 
 vội chữa :
 
"Không, ý  là… tuy là của , nhưng thứ trong rượu… thật sự    !"
 
" ."
 
"Cậu  mà vẫn…?"
 
Thôi .
 
Cậu  thực sự  hỏi .
 
Tốt nhất  nên im lặng.
 
Cậu chủ nhỏ  đến,  xuống mép giường, một tay chống lên giường,   chăm chú.
 
" chuyện  xảy  .
 
"Dù là ngoài ý   gì  nữa…
 
"Cậu cũng  chịu trách nhiệm với ."
 
" còn  bắt  chịu trách nhiệm với  …"
 
  phục, lầm bầm nhỏ giọng.
 
Cậu  phớt lờ, tiếp tục :
 
"Vậy nên, cách giải quyết  nhất là—
 
"Cưới ."
 
Lời  dứt, sấm sét giữa trời quang.
 
 sửng sốt:
 
"Cậu  cái gì?!"
 
"Cưới ."
 
Cậu  kiên nhẫn lặp .
 
"Không   bảo yêu  đến c.h.ế.t ? Chúng  kết hôn,   vui ?"
 
"Vui" cái đầu !
 
Cậu   lên, chỉnh  vest.
 
"Vậy là  , cho  nghỉ một ngày.
 
"Hôm nay nghỉ ngơi , tiện thể suy nghĩ thật kỹ.
 
"Mai nhớ đến công ty."
 
Trước khi ,    thành thạo hôn lên khóe môi .
 
Nhìn  đơ ,    xoa đầu ,  rời khỏi phòng.
 
Sau khi   ,  vội vã tìm điện thoại ở đầu giường.
 
Sau khi mở điện thoại,
 
 điên cuồng nhắn tin cầu cứu ba :
 
【Ba! Ba ruột của con!! Cứu con! Cứu con! Cứu con! Cứu con ngay lập tức!!!】
 
【Cái tên Trần Tự đó     trai thẳng!】
 
【Bây giờ  còn bắt con cưới  nữa! Cưới  đó ba ơi!!!】
 
Chờ một lúc vẫn   ai trả lời.
 
 liền gọi thẳng một cuộc điện thoại.
 
Chuông reo  lâu mới    máy.
 
Bên  đầu dây  ồn ào.
 
Mơ hồ   vài câu:
 
"Thành … Có cách … Thông gia…"
 
 đang định lên tiếng,
 
thì  ba  cắt ngang:
 
**"Con trai !
 
"Ba đang bận chút việc,
 
"Chút nữa   nhé!"**