Cạch!
 
Điện thoại  dập máy.
 
 đờ đẫn vài giây.
 
Không đúng.
 
Hoàn   gì đó  sai!
 
 quấn  trong chăn, suy nghĩ nửa ngày.
 
 vì tối qua ngủ quá muộn,
 
  mơ màng  .
 
Mở mắt   nữa,
 
trời  tối.
 
 lục lọi  giường tìm điện thoại,
 
định đặt đồ ăn.
 
"Cạch."
 
Cửa mở .
 
Một dòng điện chạy dọc sống lưng .
 
Xong !!!
 
 quên mất đây là nhà của  chủ nhỏ!
 
Nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần,
 
 quyết định trùm kín chăn, giả chết.
 
Bước chân dừng ngay cạnh giường.
 
"Vẫn  ?"
 
Giọng  chủ nhỏ    vẻ gì là ngạc nhiên.
 
 tiếp tục giả vờ.
 
Cậu  chậm rãi thò tay  trong chăn,
 
"Vì   ,
 
"Xem  là  nỡ rời xa  .
 
"Hay là chúng …"
 
 giật  bật dậy,
 
ôm chăn    đầy cảnh giác.
 
   nhẹ nhàng kéo  trở .
 
Dưới sự vùng vẫy yếu ớt của ,
 
  từ tốn gỡ bỏ lớp chăn.
 
…
 
Cuối cùng.
 
Cậu  bế  - một kẻ    kiệt sức -  phòng tắm,
 
tỉ mỉ giúp   sạch từ trong  ngoài.
 
Sau đó,   ôm  -  đang ngái ngủ - đến bàn ăn.
 
Cậu  đeo tạp dề,
 
cầm một con cá từ trong bếp thò đầu  hỏi :
 
"Cậu  thích ăn cá ?"
 
"Cũng ."
 
"Thích loại cá nào,  nấu cho ."
 
 mơ màng,  suy nghĩ nhiều, thuận miệng đáp:
 
"Yêu  đến c.h.ế.t   lòng."
 
"Gì cơ?"
 
Cậu    rõ, hỏi .
 
 giật ,
 
trong lúc theo đuổi  ,   quen miệng  thế !
 
May mà     rõ.
 
 vội vàng đổi lời:
 
"Cá sốt chua ngọt."
 
5
 nhấp từng ngụm canh cá mà    múc cho,
 
   cẩn thận gỡ từng cái xương cá cho .
 
Cậu  đột nhiên hỏi:
 
"Cậu suy nghĩ thế nào ?"
 
"Gì cơ?"
 
  uống canh  ậm ừ hỏi .
 
Cậu  ngẩng đầu  .
 
Ồ,  nhớ  .
 
 đặt bát xuống,  thẳng  mắt  .
 
"Trần Tự,   đồng ý."
 
"…Tại ?"
 
 thở dài, chậm rãi :
 
"Thôi nào, Trần Tự.
 
"Đừng lừa  nữa,   hết .
 
"   thấy bức ảnh gia đình trong phòng .
 
" nhớ  .
 
"  gặp ba của .
 
"Ngay dạo gần đây thôi.
 
"Ông  còn cùng ba  uống rượu nữa."
 
 thấy ánh mắt   thoáng d.a.o động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-gia-vo-thang-cung-phai-gay-truoc-toi/chuong-4.html.]
 
"  hiểu, thật sự  hiểu.
 
"Tại  các   lừa ?
 
"Cậu   gì với ba ,
 
"Mà khiến ông  đồng ý phối hợp với ?
 
"Có    rằng  thích  , Trần Tự?"
 
"…"
 
Cậu  mấp máy môi, nhưng  thể  nên lời.
 
"Cậu thích .
 
"Nên    giả vờ tỏ tình với , theo đuổi .
 
"Nhìn  bám riết lấy .
 
Nói đến đây,   nhịn  mà bật .
 
"Thật mâu thuẫn, Trần Tự.
 
"Cậu  thấy  mâu thuẫn ?
 
"Tại   thích một ,
 
"Lại khiến  đó   ngừng chủ động tiếp cận .
 
"Cuối cùng còn  cho  đó nghĩ rằng,
 
"Chút tình cảm  dành cho họ chỉ là sự ban phát.
 
"Hay là…
 
"Cậu căn bản  thích ?
 
"Chỉ là  thích cảm giác   cao,
 
"Nhìn  khác quỵ lụy theo đuổi ,
 
"Nhìn họ   xoay như chong chóng."
 
"Cậu thấy thế thú vị lắm, đúng ?"
 
"Không  , …"
 
Cậu  vội vàng  giải thích điều gì đó.
 
   còn   nữa.
 
Nhân lúc   cúi đầu trầm tư,
Hoài nek
 
 nhanh chóng uống hai ngụm lớn canh cá,
 
lau miệng,  dậy.
 
"Thôi,   đây.
 
"Cậu đừng tiễn.
 
"Vậy nhé."
 
 bước  khỏi phòng,  thang máy.
 
Cửa thang máy  đóng ,
 
 liền phấn khích nhảy cẫng lên hai cái.
 
Kết quả… động đến vết đau, khiến  ôm m.ô.n.g nhăn nhó xuống tầng.
 
Tên khốn .
 
Bình thường   cao với ,
 
Bây giờ đến lượt  tự kiểm điểm .
 
Vừa bước  lề đường,
 
một chiếc xe đỗ  bên cạnh .
 
Cửa kính hạ xuống.
 
 nhận  đây là xe của bác tài Lý, tài xế của Trần Tự.
 
"Cậu Hứa.
 
"Cậu chủ nhỏ bảo  đưa  về,
 
"Cậu   ?"
 
Cũng còn chút lương tâm đấy.
 
Không  thì phí.
 
 mở cửa ghế phụ, nhẹ nhàng  lên.
 
Bác Lý cũng tầm tuổi ba .
 
Vừa lái xe, bác   tận tình khuyên nhủ:
 
"Cậu Hứa .
 
"Thật ,  chủ nhỏ nhà   thích .
 
"Chỉ là    giỏi thể hiện.
 
"Trong lòng    nghĩ thế .
 
"Cậu đừng giận   nhé…"
 
Bla bla bla…
 
Bất chợt,  ôm mặt, bật  nức nở.
 
"Hu hu hu…  thật ngốc.
 
" cứ tưởng thích một  thì  theo đuổi họ.
 
"Kết quả chỉ nhận  sự lạnh nhạt.
 
"Đến cuối cùng,  còn   rằng  đó  thích .
 
"Hắn  từng tỏ tình.
 
"Chưa từng  yêu .
 
"Cũng  từng tặng hoa.
 
"   con giun trong bụng .
 
"Làm     thích  chứ, hu hu hu…"
 
Bác Lý bối rối     .
 
  che mặt  hu hu,   đầy vặn vẹo.
 
Bắt   kẻ ngốc suốt ngày,
 
Giờ đến lượt  ,  chủ nhỏ.