TỔNG TÀI SỦNG THÊ VÔ CỰC - Chương 174
Cập nhật lúc: 2025-01-09 03:45:43
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật Tô Lạc Lạc cũng phun , con trai , xem cô ăn cũng .
Trong mắt đàn ông đối diện lộ một ý khó đoán:
“Đậu hủ của ăn ngon ?”
Lúc Tô Lạc Lạc mới phát hiện đàn ông hiểu lầm lời cô . Đậu hủ của thể ăn !
“Mommy, há miệng nào, a…” Cuối cùng Tô Tiểu Hinh cũng gắp thức ăn thành công, đưa lên miệng cô. Tô Lạc Lạc lập tức giơ ngón tay cái lên: “Con giỏi quá.”
Cơm nước xong, chị Trương dọn bàn. Long Dạ Tước định dẫn các con đến phòng chiếu phim xem phim thiếu nhi, Tô Lạc Lạc cũng xem cùng các con một lát.
Phòng chiếu phim ở lầu ba, thiết kế cực kỳ xa hoa, sô pha mềm mại, còn màn hình cực to rộng, hiệu quả chuẩn cơm nấu .
“Daddy, mommy, hai ở hàng , con và em gái phía ?” Tô Tiểu Sâm sắp xếp.
Tô Lạc Lạc ý kiến, cô xuống hàng ghế . Long Dạ Tước cũng xuống bên cạnh cô, hình cao lớn tản khí thế áp bách vô hình.
đằng , hai đứa trẻ sóng vai với cực nghiêm túc. Long Dạ Tước chọn cho hai bé hai bộ phim thiếu nhi ý nghĩa nhân văn, chỉ dài ba mươi phút, xem xong sẽ đúng thời gian ngủ của hai đứa bé.
Bình thường thì hai đứa bé cũng khá ngoan, sẽ đòi xem ti vi, nhưng cũng cần thiết chọn mấy bộ phim ý nghĩa giáo dục cho hai bé xem. Những bộ phim chủ đề kính già yêu trẻ, nhặt của rơi của khác của thể hiện bằng hình thức phim hoạt hình, như thì các bé sẽ dễ hiểu hơn.
Phim bắt đầu chiếu, điều khiến Tô Lạc Lạc thích thú nhất là hai đứa trẻ nghiêm túc ở phía , ánh mắt cô tràn ngập sự dịu dàng và thỏa mãn
Phim sinh động, phối âm cũng cực kỳ thú vị, hai đứa trẻ lập tức xem phim chăm chú.
Tô Lạc Lạc vốn cúi hai đứa trẻ, bởi vì vị trí bọn họ thấp hơn một chút. Đến khi cô quyết định xem phim, định dựa lưng ghế thì bỗng một cánh tay cường tráng của đàn ông, duỗi từ khi nào, cứ thế ôm lấy eo của cô.
Tô Lạc Lạc sợ tới mức há hốc miệng, một bàn tay kịp thời bưng kín miệng của cô, đè tiếng mà cô kịp phát trở về.
Ngay đó Tô Lạc Lạc dựa sát n.g.ự.c đàn ông. Tô Lạc Lạc tức giận đến nỗi mặt đỏ lên, đàn ông dám động tay động chân với cô mặt hai con, đáng ghét, thật là đáng ghét.
Cô đang định giãy giụa, bên tai bỗng tiếng hít thở trầm thấp nóng rực: “Đừng lộn xộn.”
Ai mới là đang lộn xộn? Tô Lạc Lạc cảm thấy bàn tay to đang đặt eo nóng như bàn ủi, mà một cái tay khác của còn nhẹ nhàng che cái miệng nhỏ của cô. Tô Lạc Lạc tức đến nỗi đầu óc nóng lên, há miệng định cắn lên ngón tay .
Đầu tiên, Long Dạ Tước ngẩn , ngay đó thì cô cắn ngón trỏ, nên cứ tiếp tục xằng bậy trong miệng cô, Tô Lạc Lạc lập tức nhả tay .
Trong bóng tối, ánh mắt Long Dạ Tước nóng rực như đốt c.h.ế.t . Tô Lạc Lạc gỡ cái tay đang ôm eo cô , với hai đứa bé đang phía : “Mommy WC xíu, các con cứ xem phim .”
Hai đứa bé phát hiện mommy nhà ngoài với khuôn mặt đỏ bừng.
Ra khỏi phòng chiếu phim, Tô Lạc Lạc tức giận đến nỗi hít sâu mấy liền. Nghĩ đến chuyện nãy cắn ngón tay , cô vỗ đầu một cái, sắp tức đến mức nổ tung. Làm mà cô sẽ dùng phương thức để trừng phạt cô chứ?
Tô Lạc Lạc cảm thấy sắp phát điên, đành phòng. Cô lấy laptop , tiếp câu chuyện của ngày hôm qua, đúng lúc cô cũng đến đoạn nữ chính việc ở một công ty lớn.
Mà nam chính là tổng giám đốc của công ty , còn về hình tượng của tổng giám đốc, trong đầu Tô Lạc Lạc cứ thế dùng luôn hình tượng của Long Dạ Tước.
Dùng một đống tính từ để miêu tả sự trai của nam chính, đến khi cô kiểm tra thì mặt đỏ lên. Đây chẳng là cô dựa theo hình tượng của Long Dạ Tước ? Đây là về !
Cô nghĩ, nếu bộ tiểu thuyết của cô xuất bản, tuyệt đối để đàn ông thấy nó.
Tô Lạc Lạc trau chuốt cốt truyện của cho rõ ràng, dù thì đây là đầu tiên cô truyện theo motip , cần dùng nhiều nơron thần kinh.
Chờ đến khi cô khép laptop , thấy giờ, cô lắp bắp sợ hãi.
Đã chín giờ rưỡi , đến lúc giục hai đứa bé lên giường ngủ.
Tô Lạc Lạc ngoài, đúng lúc thấy Long Dạ Tước đang nhẹ nhàng từ phòng hai đứa bé. Tô Lạc Lạc về phía , nhỏ giọng tìm hỏi: “Hai con ngủ ?”
Long Dạ Tước gật đầu: “Mới ngủ .”
Tô Lạc Lạc thở dài nhẹ nhõm một , cô xoay chuẩn về phòng, bỗng một giọng bá đạo gọi cô : “Chờ một chút.”
Tô Lạc Lạc lập tức cảnh giác : “Anh chuyện gì ?”
“Ánh mắt của em là ý gì đấy?” Long Dạ Tước chút vui cất bước tới gần cô.
“Có chuyện gì thì cứ , đừng đến gần như , chúng .” Tô Lạc Lạc lập tức lùi về phía vài bước theo bản năng, mà khi lùi vài bước là mặt tường.
Long Dạ Tước duỗi tay bao vây cô ở giữa n.g.ự.c và vách tường, giọng điệu mờ ám: “Chúng ? Không chỗ nào?”
Tô Lạc Lạc thấy rõ ràng là đang đùa giỡn , cô tức giận ngừng đẩy : “Không chỗ nào cả.”
Long Dạ Tước hưởng thụ cảm giác ngứa khi hai bàn tay nhỏ của cô đặt lên n.g.ự.c : “Tô Lạc Lạc, chúng sẽ sống với cả đời, em định từ chối cả đời ?”
“Ý là gì?” Hành động đẩy Long Dạ Tước của Tô Lạc Lạc cứng đờ , bằng ánh mắt chứa chút sợ hãi.
“Dù thì cả đời cũng sẽ bảo vệ em và hai con, mà em, trừ thì cũng phép đàn ông nào khác.”
Tô Lạc Lạc choáng váng vài giây, ngay đó, cô ngại ngùng đỏ mặt, : “Sống cả đời thì cả đời, nhưng đừng động tý là táy máy tay chân là .”
Long Dạ Tước xong, mặt đen xì vài giây: “Tất nhiên nếu chúng quyết định sống cùng , thì em chính là phụ nữ của . Mà nếu phụ nữ của , em cần cái gì.”
Tô Lạc Lạc nuốt nước bọt, cảm thấy một luồng điện mạnh mẽ đang vây quanh . Cô căng thẳng đến nỗi lòng bàn tay túa mồ hôi: “Làm cái gì?”
“Phụ trách nhu cầu sinh lý của .” Long Dạ Tước thẳng.
Tô Lạc Lạc vội đẩy : “Anh ngoài tìm phụ nữ khác em cũng gì .” Nói xong, cô chui cạnh , định chạy thoát.
Long Dạ Tước kéo tay cô bằng một tay, một câu cảnh cáo chứa đầy sự vui thoát khỏi miệng : “Tô Lạc Lạc, em nữa xem.”
Tô Lạc Lạc thử tránh mà tránh , cô đầu buồn bực : “Nếu thỏa mãn về tình dục, nhiều phụ bò lên giường của như , hà cớ gì em khó xử?”
Long Dạ Tước tức giận đến nỗi gõ đầu cô một cái, hừ lạnh một tiếng, : “Anh là một chung tình, nếu ngủ với em một , thì cả đời chỉ ngủ với em.”
Tô Lạc Lạc che đầu vì gõ đau điếng: “Em ngủ.”
“Chuyện do em quyết định, cho em thời gian suy nghĩ là ba tháng, nếu em trả lời, thì ba tháng , sẽ ngủ với em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-tai-sung-the-vo-cuc/chuong-174.html.]
“Anh dám ngủ em thử xem.” Tô Lạc Lạc ngẩng đầu khiêu khích.
Long Dạ Tước ngắm chuẩn cái miệng nhỏ của cô từ lâu, cứ thế phủ môi lên môi cô, mơ hồ: “Thử thì thử.”
“Ưm.”
Chuơng 175:
Tô Lạc Lạc Long Dạ Tước cưỡng hôn một cách rõ ràng như thế. Sau khi thoát khỏi Long Dạ Tước để chạy về phòng, môi cô sưng lên, đau một chút. Chết tiệt, đàn ông là sói là cún thế, ai hôn môi mà bá đạo như thế ?
Tô Lạc Lạc lau thở của vẫn còn vương vấn môi , tim đập nhanh vẫn thể bình tĩnh . Trong phòng quá yên tĩnh nên tiếng tim đập thình thịch vang lên cực kỳ rõ ràng.
Tô Lạc Lạc ảo não xuống giường, đặt tay lên n.g.ự.c che kín trái tim cố gắng, đang đập cực nhanh của . Sao nó đập nhanh vì một tên khốn như ?
Trong đầu cô kiềm chế hiện mấy câu mà , đời chỉ bảo vệ cô và hai con, ừ thì sống chung thôi! Cô ý kiến.
tại cô thỏa mãn nhu cầu sinh lý của ? Nếu phụ nữ bên ngoài, cô cũng để ý . Hơn nữa, còn cô tìm đàn ông khác, cái thì cô cũng phận lắm. Dù thì đời cô cũng nảy sinh hứng thú nổi với loại sinh vật mang tên đàn ông.
Vào cái đêm của năm năm để bóng ma tâm lý thể xóa nhòa trong lòng cô. Vậy nên, cô bao giờ trải qua cái chuyện ca thán là chuyện đẽ nhất đời thêm bất cứ nào nữa.
Tô Lạc Lạc cầm laptop lên, định thêm gì đó, nhưng trong đầu cô là gương mặt khốn kiếp của đàn ông Long Dạ Tước . Tô Lạc Lạc đành nam chính thành một tên xa, còn nữ chính thì cô dung hợp luôn với cuộc đời của hại là .
Thế là cốt truyện biến thành thể loại m.á.u chó: tổng giám đốc bá đạo bắt nạt thỏ trắng nhỏ.
Viết xong hai nghìn chữ, Tô Lạc Lạc xem thời gian một chút thì thấy mười một giờ đêm, đến giờ ngủ, cô buồn ngủ đến nỗi xuống là ngủ luôn.
Sáng sớm hôm .
Hai đứa bé đến trường ăn sáng , còn Tô Lạc Lạc thì đến công ty lúc chín giờ. Long Dạ Tước thường ăn sáng ở nhà hàng cao cấp, nhưng Tô Lạc Lạc trở thành một nhân viên mới đến muộn về sớm
Lúc Long Dạ Tước dẫn cô đến phòng ăn sáng ở lầu thì là tám giờ rưỡi
Tô Lạc Lạc xuống đến đây dự định của : “Anh cứ ăn ! Em công ty điểm danh.”
“Thế bữa sáng của em thì ?”
“Không ăn cũng !” Tô Lạc Lạc xong, vẫy tay với : “Em trạm dừng xe buýt đây.”
Thân hình thon dài của Long Dạ Tước cứng , phụ nữ tích cực như gì? Anh vốn chỉ định cho cô gia nhập công ty để cô trải nghiệm cuộc sống, để cô chơi mà thôi.
Tô Lạc Lạc nghĩ như .
Nhìn cô chen xe buýt, rõ ràng xe buýt chen chúc đến nỗi sắp biến hình, sắc mặt Long Dạ Tước lập tức hiện lên một tia lo lắng. Bây giờ xe buýt nhiều kẻ biến thái như , phụ nữ trông ngon miệng như thế, lỡ gặp biến thái thì ?
Long Dạ Tước đột nhiên hết ăn sáng nữa, lập tức gọi điện cho Tô Lạc Lạc. Lúc Tô Lạc Lạc đang thở dốc xong, một cô gái ở bên cạnh bụng nhắc nhở cô: “Chị ơi, chuông điện thoại của chị kìa.”
Tô Lạc Lạc chuyển túi n.g.ự.c một cách khó khăn, lấy điện thoại thì thấy là Long Dạ Tước. Anh ăn sáng của , gọi điện thoại cho cô gì? Có một câu là nên để lộ tiền tài ngoài, hiện giờ cô đang cầm máy Iphone loại mới nhất trị giá mấy nghìn tệ.
Tô Lạc Lạc vội máy: “Alo!”
“Đến trạm tiếp theo thì xuống xe , đang ở xe buýt, đưa em đến công ty!”
“À! Không cần , em chen lên đây .”
“Nhanh lên, nếu sẽ chặn đầu xe buýt đấy.” Long Dạ Tước bá đạo để một câu tắt máy luôn.
Tô Lạc Lạc hết chỗ nổi, cô kiễng chân lên định xem đúng là xe của Long Dạ Tước theo , nhưng cuối cùng chỉ thấy một đám hành khách chen chúc đến nỗi mặt đỏ tai hồng. Lúc , tiếng nhắc nhở của xe buýt vang lên, sắp đến điểm dừng tiếp theo.
Tô Lạc Lạc với mấy đang chắn mặt : “Nhường một chút với, xuống xe!”
Đột nhiên hai đàn ông trung niên cao lớn chen mặt Tô Lạc Lạc, cô cực kỳ ghét cái mùi t.h.u.ố.c lá nồng nặc bọn họ. Tô Lạc Lạc che miệng, thoát , nhưng xe buýt đông như , cô hai đàn ông theo dõi điện thoại của cô từ lâu.
Một tên thì chắn tầm mắt của khác, một tên còn thì tay. Trong tình huống chen chúc như , cho dù túi điều gì khác thường thì Tô Lạc Lạc cũng phát hiện . Hơn nữa bọn họ móc túi quen tay, Tô Lạc Lạc chỉ mới cất điện thoại di động túi vài giây thì điện thoại rơi tay của kẻ khác.
Mà Tô Lạc Lạc vất vả mãi mới xuống xe, cô trái ngó thì thấy một chiếc siêu xe Rolls-Royce màu đen đang đậu cách đó xa. Tô Lạc Lạc lập tức chạy tới, khi ghế phụ thở hổn hển, cô mới kinh ngạc đàn ông bên cạnh.
“Sao ăn sáng?”
“Hôm nay ăn.” Long Dạ Tước lạnh nhạt lên tiếng, cô quá đắc ý.
Tô Lạc Lạc thở phào một , khi xe chạy một lúc, Tô Lạc Lạc định nhắn tin báo cho Hạ Trần chuyện cô , nhưng cô mò trong túi một lúc vẫn thấy điện thoại . Bình thường thì cô chỉ cần sờ một cái là thấy điện thoại ngay, nhưng cô sờ mãi vẫn thấy điện thoại.
Cô vội vàng kéo khóa túi , thì chỉ thấy trong túi trống rỗng, gì bóng dáng chiếc điện thoại của cô?
“A!” Tô Lạc Lạc trợn to mắt, phát một tiếng thét chói tai.
Long Dạ Tước bên cạnh hoảng sợ, lập tức phanh xe , cứ tưởng cô xảy chuyện gì. Phía một chiếc xe điện theo xe , kịp phanh nên đ.â.m thẳng đuôi xe của .
Người qua đường đ.â.m xe thấy hãng xe thì sợ tới mức chân nhũn , vội vàng chạy xe tới chỗ ghế điều khiển xe. Cái chuẩn bồi thường một tiền kếch xù là một shipper chuyên giao đồ ăn ngoài cho khách.
“Thưa ngài, xin , cẩn thận đ.â.m xe của ngài.” Anh shipper sợ tới mức mồ hôi lạnh ròng ròng.
“Không , !” Long Dạ Tước hạ cửa sổ xe xuống, lạnh nhạt lắc đầu.
Anh shipper vội vàng ngay, đến lúc Tô Lạc Lạc mới phát là do sợ hãi hét lên một tiếng khiến xe của đ.â.m , cô dọa ngẩn thêm một nữa.
“Rốt cuộc là em ?” Long Dạ Tước híp mắt cô chằm chằm.
“Em.. em, nãy lúc ở xe buýt, điện thoại của em trộm mất .” Tô Lạc Lạc tức giận thôi: “Đáng nãy nên gọi điện thoại cho em, những tên móc túi em để điện thoại trong ngăn nhỏ cạnh sườn túi. Rõ ràng em đeo túi ở n.g.ự.c , vẫn trộm nhỉ?”
Long Dạ Tước còn tưởng là cô thương, thấy chỉ là cô trộm mất điện thoại, khỏi bực buồn .
Khuôn mặt đen xì, : “Chỉ là mất điện thoại thôi mà? Hay là trong điện thoại của em ảnh gì bất nhã ?”
“Ảnh gì cơ?” Tô Lạc Lạc chớp mắt.
“Là ảnh nhạy cảm của em .”
“Không !” Tô Lạc Lạc lập tức lắc đầu, cô bao giờ chụp ảnh nhạy cảm, mà trong điện thoại cũng nhiều điện thoại, chủ yếu là do điện thoại đắt mà thôi!