04
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Ngày thứ hai của Tết Hoa Đăng, phu nhân của Hữu Thị Lang bộ Lễ liền đích  tới phủ. 
 
Vừa mới mỉm  chào hỏi xong, Trình phu nhân  cất giọng với nụ  giả lả: 
 
“Hôm qua, nha  nhà  trông thấy lệnh công tử cùng hoa khôi của Thanh Phong Lâu thề non hẹn biển  ánh trăng và đèn hoa. 
 
“Quả thực là một đôi tài tử giai nhân xứng đôi  lứa.”
 
“Nếu như lệnh lang    trong lòng,  thì chuyện hôn sự giữa hai nhà   coi như dừng  tại đây  thôi.” 
 
Lời   như  ý thương lượng, nhưng thái độ của Trình phu nhân  vô cùng cứng rắn. 
 
Ta thở dài,  vẻ bất đắc dĩ: 
 
“Lệnh ái hiền lương thục đức, tiểu nhi thật sự   phúc phận . Trước đây hai nhà cũng chỉ là thuận miệng nhắc tới mà thôi, nay tuyệt đối  dám  lỡ duyên  của lệnh ái.” 
 
Thấy    ầm ĩ  cố chấp, sắc mặt của Trình phu nhân mới dịu  đôi phần. 
 
“Đã  rõ ràng ,   xin cáo từ .” 
 
Đang định rời  thì Vãn Đông bỗng tiến lên báo tin: 
 
“Phu nhân, lão phu nhân tới .” 
 
Ngay  lời , Triệu lão phu nhân  tươi  rạng rỡ bước  đại sảnh. 
 
Vừa trông thấy Trình phu nhân, bà  liền  mật cất tiếng: 
 
“Phu nhân thông gia, hôm nay gió nào đưa  tới đây ? Chẳng lẽ là đến để bàn chuyện hôn sự giữa hai nhà chúng ?” 
 
Sắc mặt Trình phu nhân, vốn  mới dịu , trong nháy mắt  trở nên lạnh lẽo. 
 
“Triệu lão phu nhân, xin hãy thận trọng trong lời ! Nhà họ Triệu các   từng gửi sính lễ gì tới nhà chúng , lấy   chuyện hôn sự? 
 
“Hơn nữa,     công tử nhà họ Triệu say mê nữ tử nơi thanh lâu, thậm chí còn tuyệt thực để bày tỏ tấm chân tình. Với  si tình như , tiểu nữ nhà  thật sự  gánh nổi.” 
 
Nụ   mặt Triệu lão phu nhân cứng đờ trong chớp mắt. 
 
Ta vội vàng  dậy,  lời nhẹ nhàng: 
 
“Nương , nếu Kế Hiên  nhất mực  cưới nữ tử nơi thanh lâu ,  chúng  hà tất   lỡ tiểu thư nhà họ Trình?” 
 
Triệu lão phu nhân lập tức nổi trận lôi đình, đem cơn giận mà bà   nuốt nhục  Trình phu nhân trút hết lên đầu : 
 
“Ai  Kế Hiên  cưới một kỹ nữ thanh lâu? Ta  đồng ý! Ngươi quản gia kiểu gì ? Lại để cho một kỹ nữ bước chân  cửa lớn của nhà họ Triệu chúng , mặt mũi nhà họ Triệu  để  ? 
 
“Nếu ả kỹ nữ  dám bước  cửa, ngươi hãy tự  xin rời khỏi vị trí chính thê !” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-thanh-thuong/4.html.]
 
Bộ dạng cay nghiệt và độc ác của Triệu lão phu nhân lúc  khiến lửa giận trong lòng  bùng lên dữ dội như ngọn lửa thiêu đốt. 
 
Vì Triệu Sơ Ngôn,   bao  nhẫn nhịn  mặt mụ già , chẳng lẽ bà  thật sự cho rằng  là quả hồng mềm dễ nắn  ?
 
Ta lập tức dùng khăn tay che mặt, giả vờ  nức nở: 
 
“Nương ,   điều gì  hài lòng với con, cứ việc  thẳng.” 
 
“Trước , khi Sơ Ngôn bảo con giao  bộ của hồi môn cho  quản lý, con cũng  dâng lên  thiếu một đồng.” 
 
“Nương ,  bảo con  gì con cũng cam tâm, chỉ xin  ngàn vạn  đừng để Sơ Ngôn bỏ rơi con.” 
 
Những lời  khiến sắc mặt của cả Triệu lão phu nhân và Trình phu nhân đồng loạt  đổi. 
 
Sắc mặt Triệu lão phu nhân đen  đến đáng sợ, bà  lập tức phủ nhận: 
 
“Ngươi đang  nhăng cuội gì đó? Ai bảo ngươi giao của hồi môn cho ?” 
 
“Ngươi  bừa như  chẳng  đang bôi nhọ thanh danh của nhà họ Triệu chúng  ?” 
 
Ta liền kêu lên một tiếng kinh hoàng,  đó vội vàng  sang  Trình phu nhân với vẻ lo lắng,  ngừng gật đầu trấn an: 
 
“Trình phu nhân, những lời   đều là   bừa cả thôi.” 
 
“Phu quân  tuyệt đối  từng bảo  giao hết của hồi môn  ngoài.” 
 
Trình phu nhân đưa mắt  chúng  đầy nghi hoặc, dường như   điều gì, nhưng cuối cùng chỉ thở dài một  thật sâu: 
 
“Tống phu nhân,   xin cáo từ .” 
 
Ngay khi Trình phu nhân rời , Triệu lão phu nhân liền giơ tay định tát  một cái thật mạnh. 
 
Ánh mắt  lập tức lạnh băng, nhanh chóng chặn lấy cánh tay bà   hất mạnh sang một bên. 
 
“Nương, con nể mặt Sơ Ngôn nên mới giao của hồi môn cho .” 
 
“Giờ     quản lý,  thì phiền  hãy sớm  trả   bộ của hồi môn cho con.” 
 
“Nếu ngày mai con  nhận   đầy đủ, con cũng  dám đảm bảo tin đồn về một vị giảng sĩ danh tiếng trong kinh thành tham lam của hồi môn của thê tử sẽ  truyền khắp nơi.” 
 
Vốn dĩ  khi   hất , Triệu lão phu nhân  định nổi giận. 
 
 khi  thấy ánh mắt lạnh lẽo của , khóe mắt bà  khẽ run lên, rốt cuộc  dám lớn tiếng quát mắng như  nữa. 
 
Tối hôm đó, Triệu Sơ Ngôn giận dữ xông  phòng của . 
 
“Tống Thanh Thương, hôm nay nàng   dám vô lễ như  với mẫu ? 
 
“Mẫu  vì nàng mà tức giận đến phát bệnh , nàng mau tới Bắc viện dập đầu nhận , hứa với    sẽ  dám cãi lời nữa.”