Từ Đông Mai thấy Bạch Mân ý định qua thì khỏi hét to: “Lại đây!”
Lông mày của bà vì tức giận mà dựng thẳng, cảm thấy uy quyền của khiêu khích, hận thể lao tới véo cho Bạch Mân mấy cái tai.
Chẳng qua là một đứa con gái nuôi, ăn cơm uống nước nhà bà lớn lên, cũng dám lời bà ?
Vẻ mặt của Bạch Mân lạnh lùng, cô cắn răng với giọng điệu nhẹ nhàng nhưng kiên quyết: “Bí thư chi bộ cho giấy chứng minh đoạn tuyệt quan hệ cũng đóng dấu, cũng đăng lên Nhật Báo Quần Chúng, chúng còn quan hệ gì nữa.”
“Từ nay về , là tự do, còn là con gái nhà họ Bạch.”
“Các gióng trống khua chiêng như chỉ vì để kiếm chỗ mà thôi, nhưng mấy năm nay, tất cả tiền của kiếm đều đưa hết cho gia đình, ngày nào cũng ngủ muộn hơn chó, dậy sớm hơn gà, hầu hạ cả nhà các từ ăn đến mặc.”
“ nhắc những chuyện nữa, các cũng thôi , mau về .”
Cuối cùng, Bạch Mân vẫn nghĩ đến ân huệ nhà họ Bạch nuôi dưỡng cô lớn lên, kể những chuyện của Bạch Sơn và Từ Đông Mai , cô những chuyện quá tuyệt tình, mặc dù còn quan hệ nhưng cũng để thù hận.
Giọng của Bạch Mân dịu dàng nhưng vẻ mặt dũng cảm, cho dù là của đại đội Liễu Chi chuyện, là của đại đội sản xuất Đại Lao Tử chuyện giờ phút đều cảm thấy trong chuyện lẽ Bạch Mân thoát khỏi xiềng xích là nhất.
DTV
“Những gì bé gái nhà họ Bạch cũng đại lý, nếu như đóng dấu và đăng báo thì coi như còn quan hệ, bây giờ thể dẫn đến đây gây chuyện? Đó là vô cỡ đánh mặt nhà họ Cố ?”
“Ai, Bạch Mân cũng thật đáng thương, mấy năm nay sống…”
“Có chuyện gì xảy ? Người em, xem nào, nhà họ Bạch rốt cuộc xảy chuyện gì ?”
“...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tra-on-nghia-trong-sinh-de-tro-thanh-vo-chong/chuong-623.html.]
Xung quanh mơ hồ thể thấy một giọng ủng hộ Bạch Mân, thần kinh của Từ Đông Mai căng thẳng, bà siết chặt nắm đấm.
Hôm nay bà đến đây chỉ để Bạch Mân thuyết phục chán nản dẫn rời .
Bà nuôi con gái lớn như , một chút chi phí cực khổ cũng quá đáng ? Chỉ dựa tiền mấy năm nay Bạch Mân kiếm , thể trả hết ân tình nuôi lớn nó ? Nghĩ thể thoát khỏi nhà họ Bạch như , đơn giản là mơ!
Chẳng qua, Từ Đông Mai cũng ngu xuẩn, bà thái độ của đối với bà hài lòng thì cố kìm nén lửa giận xuống.
“Con đây là lớn , cánh cũng cứng cáp nên quản con nữa ? Vì một đàn ông mà đoạn tuyệt quan hệ với trong nhà, liệu con chắc sẽ luôn đối xử với con ? Không nhà đẻ sẽ ai chỗ dựa cho con!”
Giọng của Từ Đông Mai còn mang theo chút nức nở, bà còn giả vờ lấy tay áo lau khóe mắt, bày dáng vẻ con gái lời cho tổn thương, đồng cảm với kẻ yếu, bà cái dáng vẻ khiến cho ít nhiều cũng đổi cái .
Bạch Sơn xắn tay áo cạnh Từ Đông Mai, chỉ thấy vợ xông pha chiến đấu.
Ông giỏi ăn , thường lời vợ, tuy rằng Bạch Mân lời nhưng cũng tới lượt cha là ông dạy dỗ, tóm thể cầm tiền là , trong nhà còn thể tiết kiệm khẩu phần ăn, cũng tệ lắm.
Cố Đình Hoài cau mày Từ Đông Mai bằng vẻ mặt vui.
Những lời của bà là ý gì? Luôn miệng đáng tin cậy, tương lai Bạch Mân gả cho sẽ gặp vất vả.
Ngay khi định , Cố Chí Phượng bước từ trong đám , ha ha : “Được , đây cũng là đầu tiên chúng gặp mặt, chuyện gì thì nhà , đừng bên ngoài cho cho , bà xem, bà đang ồn đến khác ?”
Cố Chí Phượng con dâu mới, ông cũng ngờ sẽ gặp tình huống như thế , nhưng giải quyết vấn đề .
Ông cũng ý định hỏi rõ nguyên nhân đoạn tuyệt quan hệ, thế nhất là sẽ tổn hại đến danh tiếng của Bạch Mân, thứ hai là khiến Cố Đình Hoài mất mặt mũi, thể tự giải quyết thì giải quyết, cần thiết lớn chuyện.