Trên đường xe ô tô bấm còi inh ả, đường đều vội nhường đường, gương mặt lộ vẻ sợ hãi và ghen tị.
Cố Nguyệt Hoài và Lâm Cẩm Thư ở phía , bầu khí chút ngượng ngùng và cứng ngắc.
Không qua bao lâu, Lâm Cẩm Thư cuối cùng cũng phá vỡ sự im lặng : “Bé ơi, con đừng sợ, cảnh cáo Chu Phong , tuy rằng trong tay ông chút quyền lực nhưng cũng dám tùy tiện tay với cha của con, cảm ơn con đồng ý tham gia bữa tiệc gia đình .”
Lâm Cẩm Thư mím môi, tay nắm chặt quai túi.
Bà cũng xảy chuyện gì, mỗi khi chuyện với con gái, bà luôn cảm giác áp bức gần như hít thở thông.
“Không gì cảm ơn, với bà, nhà họ Tần dọa Chu Phong, thoả mãn nhu cầu hai bên mà thôi.”
“Chăng qua, dám cam đoan sẽ hành động như em gái của Cố Duệ Hoài trong bữa tiệc, nếu như chuyện gì cái gì thì xin bà Lâm đừng tính toán.” Cố Nguyệt Hoài ngước mắt lên giọng thẳng thắn.
Cô đột nhiên đồng ý ăn bữa tiệc tất nhiên bởi vì lương thiện.
Lâm Cẩm Thư là thông minh, những gì cô lúc gần đủ để cho bà hiểu.
Mặc kệ mục đích của Lâm Cẩm Thư là gì, chỉ hy vọng nhà nhà họ Tần sẽ dọa sợ, Chu Phong sẽ phát điên lên chút giận chuyện đó lên nhà họ Cố, dù cô sẽ rời khỏi Hoài Hải Thị, cô trong nhà đây?
Mặc dù Tần Vạn Giang chỉ là một bí thư công xã, nhưng mạng lưới quan hệ trong tay ông đơn giản, đủ để đối phó với Chu Phong.
Cô cảm thấy việc lợi dụng quyền lực nhà họ Tần gì sai cả, sống thì dựa thế, như cô ba bốn lượt lợi dụng quân y, hoặc là sử dụng phận của Từ Xuyên Cốc để thoát an cũng là một đạo lý, tình hình hiện tại kiêng kỵ gì cả.
Lâm Cẩm Thư là một đủ tư cách nhưng chỉ cần bà còn là một , sẽ bảo vệ cho những khác trong gia đình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tra-on-nghia-trong-sinh-de-tro-thanh-vo-chong/chuong-781.html.]
Cô bao giờ hoài nghi điều , dù đời đến bước đường cùng cũng chính Lâm Cẩm Thư thu nhận cô, mặc dù sự thu nhận đối với cô mà là tổn thương thứ hai nhưng quan trọng, tóm đạt mục đích là .
Lâm Cẩm Thư mấp máy môi, nhỏ giọng : “Con thể… thể gọi một tiếng ?”
Cố Nguyệt Hoài nghiêng đầu bà : “ vẫn rõ, bà vẫn luôn theo nhận là ý gì, nếu bà con gái, nhiều sẵn sàng, ví dụ như Diêu Mỹ Lệ?”
Lâm Cẩm Thư dừng tay , khổ : “Mẹ bao giờ Mỹ Lệ quen con, càng lợi dụng con bé để lấy tin tức về con, con bé nhắc qua, lúc hai đứa quen thì từng sự tồn tại của .”
“ , Mỹ Lệ quấn quýt với , luôn coi là ruột, nhưng mà bọn trao đổi lợi ích gì.”
“Bé ơi, con quá cảnh giác, là ruột của con, chỉ là mấy năm qua tròn chức trách của , đối xử với con, cho con một cuộc sống và đưa con ngoài thăm thế giới bên ngoài mà thôi, con cần nghĩ xa như .”
Lâm Cẩm Thư véo mạnh lòng bàn tay, giơ tay lên lau khóe mắt.
Cố Nguyệt Hoài thu ý môi, vẻ mặt trở nên lạnh nhạt: “Ồ.”
Lâm Cẩm Thư lắc đầu, nhắc đến chuyện xưng hô nữa, nghĩ đến quân y, nhịn : “Bé ơi, hiện tại tuy rằng bớt sóng gió nhưng tiền tuyến vẫn đầy rẫy nguy hiểm, quân y việc , ở tuổi của con nên kết nhiều bạn hơn, đến những nơi như Hương Giang, thủ đô, Kim Lăng để mua sắm, chơi vui vẻ nên bộ đội.”
DTV
Cố Nguyệt Hoài xong những lời nhịn bật .
“Bà Lâm, cô chủ nhà giàu thích mộng mơ, bà xem những thứ hợp với ?”
“Còn một việc bà , kết hôn rời, vợ chồng đồng lòng ?”
“Kết hôn? Con kết hôn ? Với ai? Yến Thiếu Ngu ?” Lâm Cẩm Thư chợt thất thanh, vẻ mặt cũng đổi theo.
Bà coi con gái như thời thiếu niên, một bản thu nhỏ, luôn bù đắp nhiều hơn, để cho con bé thể sống một cuộc sống mơ ước và cưới một đàn ông , định, nhưng là Yến Thiếu Ngu?