Đồng Tuyết Lục đến tiệm cơm, từ đằng xa cô trông thấy Đàm Tiểu Yến đang chỉ tay mặt Mạnh Thanh Thanh mắng.
“Ngay từ đầu khi thấy cô ngay cô loại lành gì ! Không ngờ quả nhiên là trúng, cô đúng là đồ phụ nữ lẳng lơ hổ, chỉ quyến rũ đàn ông!”
“Sao cô lời nào thế hả? Cô bản lĩnh , can đảm thừa nhận thế? Phi, đồ hồ ly tinh hổ!”
Tay Đàm Tiểu Yến gần như chọc mặt Mạnh Thanh Thanh .
Kỳ quái chính là, Mạnh Thanh Thanh chỉ cúi đầu, dáng vẻ như sắp đến nơi phản bác .
Đồng Tuyết Lục bước đến thờ ơ liếc mắt hai một cái, hỏi: “Đã xảy chuyện gì?”
Đàm Tiểu Yến hừ một tiếng qua lỗ mũi: “Việc liên quan gì đến cô, nhất cô đừng nhúng tay !”
Mạnh Thanh Thanh ngẩng đầu về phía Đồng Tuyết Lục, nước mắt dâng lên trong hốc mắt, nhẹ nhàng lắc đầu với cô.
Đồng Tuyết Lục cũng là thánh mẫu.
Quan điểm của cô chính là xen việc của khác. Cô cảm thấy Mạnh Thanh Thanh là cô gái tồi, nhưng đó cô từng hỏi cô vài , cô gì cả. Cho nên cô sẽ tiếp tục chủ động hỏi nữa.
Có điều thạt cô cũng chuyện giữa hai là thế nào.
Bởi cô chỗ khác mà khoanh tay ở đó xem kịch.
Đàm Tiểu Yến thấy Mạnh Thanh Thanh dám mách lẻo, càng đắc ý kiêu ngạo hơn: “Hồ ly tinh, cô đừng tưởng rằng cô mở miệng là cách nào gì cô, cô mau, rốt cuộc cô dùng cách gì để quyến rũ rể ?”
Mạnh Thanh Thanh mím môi, nhỏ giọng biện giải: “ ...”
Đàm Tiểu Yến: “ nhổ , nếu do cô chủ động quyến rũ rể , thể coi trọng bình thường vô vị như cô.”
??
Đồng Tuyết Lục bên cạnh, mày nhướng lên, vẻ mặt giống icon da đen đầu đầy dấu chấm hỏi/
Vừa thính giác của cô vấn đề nên lầm ? Mạnh Thanh Thanh và Lưu Đông Xương???
Đàm Tiểu Yến vẫn tiếp tục mắng: “ cho cô , đừng tưởng rằng cô quyến rũ rể , là thể gả nhà họ Lưu, hai đứa cháu ngoại trai của chắc chắn sẽ tiếp nhận cô, khuyên cô nhân lúc còn sớm từ bỏ ý định hão huyền .”
Mạnh Thanh Thanh cúi đầu sàn nhà, phản bác cũng phủ nhận.
Vân Chi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-249-ly-tra-xanh-thu-hai-tram-bon-muoi-chin.html.]
Trong lòng Đồng Tuyết Lục cảm thấy giống như thiên lôi đánh trúng , đánh cho cô ngơ ngẩn choáng váng.
Cô trợn trừng mắt Mạnh Thanh Thanh, cô ở bên Lưu Đông Xương???
Sao thể?
Gã đàn ông đáng khinh như Lưu Đông Xương, cho dù đàn ông thế giới c.h.ế.t hết chỉ còn một , cô cũng sẽ suy xét đến!
Năng lực cá nhân của Lưu Đông Xương kém, nhưng từng một đời vợ, còn hai đứa con, hơn nữa còn là kẻ điên cuồng giúp đỡ nhà chị gái, ai gả cho tương đương với chị gái phía đè nặng như chồng.
Quan trọng nhất là nhân phẩm của vấn đề, tự luyến đến mức khiến buồn nôn.
Mấy ngày hôm còn thổ lộ với cô, bây giờ đầu ở bên Mạnh Thanh Thanh??
Nếu trong đó tình yêu chân thành, đánh c.h.ế.t cô cũng tin!
Đồng Tuyết Lục Mạnh Thanh Thanh, nhịn hỏi một tiếng: “Thanh Thanh, lời cô đều là sự thật ? Cô với giám đốc Lưu đang yêu ?”
Mạnh Thanh Thanh ngẩng đầu Đồng Tuyết Lục, hai tay nhéo góc áo, xoa góc áo nhàu nhĩ biến dạng, biểu cảm mặt hổ khó xử.
Đàm Tiểu Yến thấy cô mở miệng, lập tức mắng: “Đương nhiên là thật , hôm qua rể tới cửa gặp cha cô , hổ là hồ ly tinh, đúng là diễn kịch lắm!”
Đồng Tuyết Lục thấy Mạnh Thanh Thanh phủ nhận, còn khó chịu hơn so với việc ăn ruồi bọ.
Cho dù Mạnh Thanh Thanh là cô nàng ngốc bạch ngọt Lưu Đông Xương lừa dối, nhưng đầu bếp Mạnh và Lưu Đông Xương mâu thuẫn, tuy rằng mâu thuẫn giữa đôi bên tới mức như nước với lửa, nhưng với tính tình của đầu bếp Mạnh, chắc chắn ông sẽ đồng ý.
Cho nên chuyện rốt cuộc là thế nào?
Trong lòng Đồng Tuyết Lục ngàn vạn dấu chấm hỏi, nhưng đợi cô kịp mở miệng hỏi thêm, Lưu Đông Xương tới.
Lưu Đông Xương tới, ánh mắt đảo qua các cô một lượt, cuối cùng dừng Đàm Tiểu Yến: “Vừa là cô bắt nạt Thanh Thanh ?”
Sắc mặt Lưu Đông Xương chút hung dữ, khiến Đàm Tiểu Yến sợ tới mức lui về phía một bước, ậm ừ : “Em, em bắt nạt cô , em chỉ dặn dò cô vài câu thôi, bảo cô đối xử với Gia Dương và Giai Giai.”
Hiển nhiên là Lưu Đông Xương tin lời Đàm Tiểu Yến , đầu hỏi Mạnh Thanh Thanh: “Thanh Thanh, chuyện là thế ?”
Mạnh Thanh Thanh ngẩng đầu một cái, đó nhanh chóng gật đầu.
Lưu Đông Xương vươn tay xoa đầu Mạnh Thanh Thanh theo bản năng, Mạnh Thanh Thanh vô thức né tránh. thấy sắc mặt đen như đêm tối của Lưu Đông Xương, bước chân đang lui phía của cô cứng rắn ngừng .
Lưu Đông Xương vỗ vỗ hai cái lên đỉnh đầu cô , dùng giọng như đối đãi với thú cưng: “Nếu ai dám bắt nạt em, em cứ việc cho , bây giờ chính là bạn trai của em.”