Khi thấy Đồng Gia Tín, suýt nữa cô nhận .
Lúc cô rời khỏi nhà họ Đồng, Đồng Gia Tín lùn gầy, đen thui, qua giống như một con khỉ xí.
mà bây giờ Đồng Gia Tín cao lớn, làn da trắng nõn, hơn nữa quần áo mặc cũng hơn so với những bạn học khác.
Xem Đồng Tuyết Lục chăm sóc mấy em bọn họ khá.
Trong lòng Đồng Chân Chân lạnh lùng hừ một tiếng, nhếch môi qua: “Gia Tín, em tan học ?”
Đồng Gia Tín đang cực kỳ hăng say chuyện tối hôm qua ăn phở chua ngọt với bạn học, tạm thời thấy tiếng gọi từ Đồng Chân Chân.
Đồng Chân Chân cho rằng cố tình lơ , trong lòng sinh lửa giận, giọng cũng cao hơn mấy đề-xi-ben so với đó: “Đồng Gia Tín, chị gọi em thấy ?”
Lần , Đồng Gia Tín thấy, những khác cũng , ánh mắt đồng loạt dừng Đồng Chân Chân.
Đồng Gia Tín đầu thấy Đồng Chân Chân, ánh mắt lập tức trợn trừng: “Chị tìm gì?”
Đồng Chân Chân nữa mỉm : “Gia Tín, lâu gặp em, hôn nay chị tới đón mấy em các em đến tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa.”
Vân Chi
Đồng Gia Tín “Phì” một tiếng: “Chị là chị , vẻ ngoài của chị xinh hơn chị nhiều, còn năng lực hơn so với chị, chị là , thèm ăn cơm với chị!”
Đồng Chân Chân tức giận đến mức mặt lúc đỏ lúc trắng, nhưng thể xả : “Gia Tín, chị chị của em chứ? Trước đây khi em còn nhỏ đều do chị chăm sóc, đến đây, nhanh tới đây.”
“Đồng Chân Chân, nếu chị còn đến nữa, sẽ đến đồn công an tố cáo chị tội dụ dỗ trẻ con!”
Đồng Gia Tín xong một cái mặt quỷ với cô , đó vắt chân lên cổ chạy.
“...”
Đồng Chân Chân nghẹn một , suýt nữa tức giận đến ói máu.
Đồng Gia Tín chạy về nhà nhanh như chớp, khi thấy hai ở cửa lập tức chuyện với .
Tiêu Gia Minh: “Em đúng, thấy chị cứ bỏ chạy, đừng dài dòng với chị .”
Đồng Gia Tín gãi gãi đầu: “Lúc chị như em còn tưởng chị chuyện bé xé to, ngờ chị trúng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-453-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-nam-muoi-ba.html.]
Tiêu Gia Minh dặn dò em trai vài câu, đó đến nhà họ Ngụy đón Tiêu Miên Miên trở về.
Trên đường về nhà, Đồng Chân Chân càng nghĩ càng tức giận, nghĩ đến lúc chắc hẳn Đồng Tuyết Lục vẫn về nhà, cho nên đầu đến nhà họ Đồng.
Tiêu Gia Minh thấy tiếng gõ cửa, trong nhà hỏi với một tiếng: “Ai ?”
Đồng Chân Chân đổi giọng : “Có thư của các , từ Tây Bắc gửi đến.”
Tiêu Gia Minh cho rằng cô là phát thư mới tới, cho nên nghi ngờ gì lập tức mở cửa .
Ai ngờ cửa mở trông thấy khuôn mặt của Đồng Chân Chân.
“Cút ngay!”
Tiêu Gia Minh giận dữ hét lớn một tiếng, đóng cửa , ai ngờ Đồng Chân Chân dùng sức ngăn cản một bước.
“Gia Minh, em như , chị vẫn luôn nhớ mong các em, em để cho chị ?”
Mặc dù Tiêu Gia Minh là con trai, nhưng dù tuổi còn lớn, hơn nữa ở bên trong tiện dùng sức bằng Đồng Chân Chân, cửa lập tức đẩy .
Tiêu Gia Minh đẩy lùi hai bước: “Đồng Chân Chân, bây giờ nhất chị nên rời , nếu sẽ gọi !”
Thấy hai em bọn họ, càng khó chơi hơn so với , Đồng Chân Chân cũng tức giận chịu nổi: “Gia Minh, khi cha còn sống, tình cảm chị em chúng mà...”
Tiêu Gia Minh cắt ngang lời cô : “Tốt cái rắm ! Lúc cha gặp chuyện may, chị hề xuất hiện, chị còn mặt mũi nào tình cảm giữa chúng hả?”
Đồng Chân Chân kìm nén lửa giận: “Gia Minh, em con đàn bà Đồng Tuyết Lục mê hoặc , chị mới là thật lòng suy nghĩ cho các em.”
Lúc , Đồng Gia Tín ở bên trong thấy tiếng động chạy : “Chị là , chị đến nữa?”
Đồng Chân Chân tức giận đến mức mặt đỏ bửng: “Chị xuống nông trưởng cải tạo còn do Đồng Tuyết Lục hãm hại ? Chị cho các em , Đồng Tuyết Lục đang lợi dụng các em thôi...”
“Phải ? Vậy cô xem lợi dụng chúng nó cái gì?”
Đồng Chân Chân còn xong, phía đột nhiên truyền đến một giọng lạnh lùng.
Đồng Chân Chân sợ đến mức tay run lên, đầu Đồng Tuyết Lục : “Cô lợi dụng chức vị của nhà họ Đồng trèo lên , đừng với cô thương chúng nó bao nhiêu, nếu như cô một chút tình cảm nào với nhà họ Đồng, lúc cha cô chết, cô sẽ ăn vạ mãi chịu về như thế!”
“Hơn nữa lúc xảy chuyện vẫn là vì cô gặp bọn họ, bọn họ mới đau lòng khổ sở tới mức xảy chuyện...”