Trần Lại Tử tỏ vẻ hứng thú.
"Ồ? Mày  thử xem?"
"Chẳng  ông hận Lý Thăng ?   cho ông ,  và Lý Thăng cưới  cũng  lâu, tình cảm  sâu đậm gì, ông mà động  ,   Lý Thăng  cảm thấy mất mặt, chuyện  coi như xong, nhưng nếu ông mà động   Lý Thăng, thì   chừng   nha."
 mặc kệ tất cả , Trương Ngọc Mai bà bán  , thì cũng đừng trách  bán   bà.
"Ông nghĩ mà xem, nếu ông mà cưới  Lý Thăng, thì Lý Thăng  mà  gọi ông là bố đó, như thế chẳng sướng hơn ? Ông thích thì cứ đánh chửi nó, cha đánh con, lẽ trời thường mà."
 cứ thế ba hoa chích chòe đủ thứ.
 Trần Lại Tử rõ ràng    thuyết phục.
Hắn vuốt cằm  vẻ suy tư.
"Lý Thăng gọi tao là bố á? Cái ..."
"Cái   đó chứ!"  vội vàng tiếp lời, "Lý Thăng  còn  tiền nữa, ông mà  bố nó, nó  ngày ngày hiếu kính ông, mua rượu mua t.h.u.ố.c lá cho ông."
"Được! Mày đúng là ranh ma!"
 thở phào nhẹ nhõm, chân tay bỗng mềm nhũn .
Trần Lại Tử  với  rằng Trương Ngọc Mai đang ở ngay ngoài cửa, chỉ chờ chuyện thành là sẽ gọi bà con hàng xóm đến vạch trần chuyện .
 lén lút trốn  cánh cửa.
Trần Lại Tử hướng  ngoài cửa gọi: "Trương Ngọc Mai! Mau  giúp một tay, con   tính nết ương bướng quá tao   gì ."
Trương Ngọc Mai  chửi  đẩy cửa bước ,  thừa cơ chui qua khe cửa chạy  ngoài  cài then cửa .
Trong phòng truyền  tiếng kêu thảm thiết của Trương Ngọc Mai:
"Á! Trần Lại Tử! Bà già  hơn mày năm tuổi đó, mày  điên  hả!"
Chuyện  đó   quản nữa, vội vàng học theo kế hoạch của Trương Ngọc Mai mà chạy khắp nơi gào thét.
"Người  ! Ai cứu   với!"
Người trong thôn vốn thích hóng hớt, chẳng mấy chốc, sân nhà  chật ních .
 lén lút mở then cửa.
Có  thấy nghĩa hiệp xông lên đạp một phát tung cánh cửa.
Một cú đạp , khiến  ngoài cửa từ bà lão tám mươi đến thằng nhóc tám tuổi  ai bảo ai đều đồng loạt che mắt, phát  những tiếng xôn xao bàn tán.
"Vợ Lý Thăng  ơi, cô cũng thật là    hổ, chuyện như     thể để   đến xem  cơ chứ!"
 nhịn  đến  nội thương, cố gắng hết sức để bản  trông bi thương hết mức  thể.
"Chẳng  con cứ tưởng  con  ức h.i.ế.p ."
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tra-xanh-thap-nien-80/het.html.]
Ba ngày , Trương Ngọc Mai xuất giá.
Lý Thăng   cũng về kịp.
"Chuyện  xảy  từ bao giờ ,    thành  với Trần Lại Tử ?"
Lý Thăng  hiểu, nhưng tôn trọng quyết định của .
"Anh đừng bận tâm nữa, trời mưa thì  tạnh,  gả chồng thì  theo chồng,  cũng  thể ở bên  cả đời , chỉ  em mới  thể ở bên  mãi mãi thôi,  ?"
Lý Thăng nắm tay , gật đầu.
"Thấm Thấm,  em là phúc của ."
13.
Ăn cỗ xong,  chê căn nhà từng   khác ngủ qua xúi quẩy, giục Lý Thăng đưa   huyện.
Trương Ngọc Mai   tiễn biệt.
Trần Lại Tử quản vợ chặt lắm,  cho bà   ngoài.
  khỏi cảm thán.
Mẹ ơi cuối cùng  cũng   thành sứ mệnh  vợ của  .
Cả ngày ngoài giặt giũ thì  rửa ráy.
Nghe  Trần Lại Tử thích ăn ít nhưng  chia  nhiều bữa, một ngày  ăn năm bữa cơm.
Mẹ đúng là hạnh phúc quá  mà.
Không giống như .
Ngoài ăn  thì  ngủ, những ngày tháng an nhàn vô vị thế  đúng là chẳng  ý nghĩa gì.
Trạm thu mua phế liệu của Lý Thăng ngày càng mở rộng, để  thêm thời gian ở bên ,    thuê thêm công nhân cùng  vận chuyển phế liệu.
Là bà chủ trạm thu mua phế liệu, công nhân gặp  ai cũng khen  và Lý Thăng thật ân ái.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Yêu ư?
Cũng  chút, nhưng  nhiều.
 yêu bản   thì nhiều hơn.
"Thăng ca,   đều  chúng  ân ái, mà  vẫn  bao giờ  yêu em   yêu em đó."
Lý Thăng giũ giũ tay đang giặt quần áo, nghiêm túc trả lời .
"Anh là  nhà quê,  hiểu mấy chuyện yêu đương  nọ,  chỉ  rằng, em  gả cho  , thì  sẽ  thương em cả đời, thế thôi."
 
Hết