“Cậu đúng là  thì   gì cũng ,” Tạ Tiếu Dĩnh đưa một chai nước tăng lực cho , “ hỏi một vòng , trong bốn nhóm khách mời, lộ trình của  và Liễu Chanh là xa nhất, địa hình phức tạp nhất, chỉ vì  trực thăng đưa đón nên  chú ý thôi.”
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
Đinh Dạng nhận lấy đồ uống, khẽ  lời cảm ơn.
 
 
“ họ là  thứ hai mà,” Trương Việt Hải , “Hơn nữa, hai  họ    thương gì.”
 
 
“Đồng đội  hảo,” Tạ Tiếu Dĩnh  Đinh Dạng , “Tiểu Đinh thể lực ,  thể  ,  ngờ Liễu Chanh cũng  hề kém cạnh.”
 
 
Đinh Dạng ngẩng đầu uống hết gần hết chai nước, : “Cô   mạnh.”
 
 
“Ồ? Mạnh chỗ nào?” Trương Việt Hải hỏi.
 
 
“Ít , hành động nhanh, phối hợp ,” Đinh Dạng .
 
 
Tạ Tiếu Dĩnh khẽ bật , “Chắc chỉ   mới nghĩ ít  là một thuộc tính của  mạnh.”
 
 
“Cũng  hẳn,” Đinh Dạng , “Tùy  thôi.”
 
 
“Tùy ?  cảm thấy  tùy việc. Ví dụ như hôm nay  nhiệm vụ, thời gian gấp, đường  mệt,  cũng  thích đối tác  nhiều.” Nói xong, Trương Việt Hải mơ hồ cảm thấy  vấn đề, bởi vì  thử đặt   vị trí của  khác, nếu đối tác hôm nay của  là Liễu Chanh, dường như  sẽ hy vọng cô  nhiều hơn một chút. Nghĩ ,   thấy Đinh Dạng  đúng.
 
 
“Nghe hai   ,   vẻ   là  mạnh ,  và Duy Cơ suốt đường cứ tán gẫu vớ vẩn,” Tạ Tiếu Dĩnh , “Duy Cơ là một   thú vị.”
 
 
“ chỉ  Duy Cơ nấu ăn  giỏi, xem  vẫn còn thiếu hiểu ,” Trương Việt Hải .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trai-tim-chang-rung-dong/chuong-25.html.]
 
“Vẫn còn cơ hội, tối nay hai  cũng ở chung phòng tập thể mà,” Tạ Tiếu Dĩnh .
 
 
Phía bên  khu cắm trại, Kiều An Na cũng   Điền Duy Cơ kể về quá trình  nhiệm vụ của nhóm khách mời thứ ba.
 
 
Lúc đó, Kiều An Na   khỏi nhà vệ sinh, tình cờ gặp Điền Duy Cơ, thấy  đeo một cặp kính gọng đen lành lặn, cô kinh ngạc : “Anh mang theo cặp kính cùng loại ?”
 
 
“Cái cũ thôi, mang theo để dự phòng, thật  độ  hợp lắm,” Điền Duy Cơ .
 
 
Hai   song song, Kiều An Na hỏi  về những gì  xảy  hôm nay. Điền Duy Cơ  thoải mái, gần như  chút giữ kẽ kể  trải nghiệm của , cuối cùng còn bổ sung một câu: “Dù  thì đến lúc phát sóng, cô cũng sẽ thấy thôi. Tổ chương trình sẽ chỉnh sửa để tăng hiệu ứng, nhớ nhé, những gì   mới là phiên bản thật.”
 
 
Theo lời kể của Điền Duy Cơ,  và Tạ Tiếu Dĩnh  khởi đầu  mấy suôn sẻ. Sáng   khi ,  thấy thời tiết , nghĩ trong núi sẽ  nóng nên tạm thời đổi quần dài nhanh khô sang quần short. Điều  trực tiếp khiến trải nghiệm cưỡi ngựa của  giảm sút đáng kể, khi lên dốc lực kẹp lưng ngựa  đúng, khiến con chiến mã    nổi giận, hai  còn  đến điểm bắt đầu nhiệm vụ thì cặp kính của   hy sinh  vó ngựa.
 
 
Quần short mang  cho Điền Duy Cơ nhiều rắc rối hơn là chỉ việc kẹp lưng ngựa, “Trước đây  từng  chơi ở các đảo Đông Nam Á, nghĩ rằng đảo 1824 cũng  khí hậu và môi trường địa lý tương tự,  ngờ  phức tạp hơn nhiều,  thể  cảm thán, đất nước  thật rộng lớn. Muỗi ở đây, con nào cũng to hơn ruồi, hơn nữa   đặc biệt hút muỗi nữa chứ? Cô  tin ,  sống gần ba mươi năm ,  bao giờ    là nam châm hút muỗi.”
 
 
Đối với một  đàn ông mà , hút muỗi chắc chắn   là chuyện khó khăn gì, nhưng vì việc hút muỗi mà gây  những tình huống khác, Điền Duy Cơ   kịp trở tay. Ba lô của  chứa  nhiều thứ liên quan đến đồ ăn,  để  chỗ cho các sản phẩm chức năng như thuốc chống muỗi, xịt chống côn trùng. Trên đường , Tạ Tiếu Dĩnh hào phóng  tay giúp đỡ, đưa thuốc chống muỗi của  cho ,  ngờ bản đồ còn   hết một nửa thì thuốc chống muỗi  hết.
 
 
Nói về cuộc chiến với muỗi, Điền Duy Cơ thao thao bất tuyệt, nhưng đến phần cầu treo quan trọng nhất, vẻ mặt   dần trở nên nghiêm trọng, ngay cả giọng điệu cũng trở nên nặng nề: “ vốn  sợ độ cao,  lẽ là do  muỗi  phiền, hoặc là kính vỡ nên   rõ – trời ơi,   vẻ như đang tìm cớ nhỉ? Tóm , khi  qua cầu treo,   sợ.”
 
 
Lúc , hai  đang  cạnh  tại nơi ngắm hoàng hôn, với kinh nghiệm    hạn của Kiều An Na, cô luôn cảm thấy việc một  đàn ông thừa nhận  sợ hãi  mặt phụ nữ là điều  dễ dàng, vì  cô vỗ nhẹ  vai , ý  an ủi.
 
 
Điền Duy Cơ tự   một tiếng, “  , lúc rơi xuống đúng là  kẹt thật, cô Tạ lúc đó phản ứng còn dữ dội hơn , mặt cô  sợ tái mét.”
 
 
“Nghe  vẻ cô Tạ là một đối tác  đáng tin cậy,” Kiều An Na .