20
"Đủ !"
Thôi Phục Linh tức giận, nàng  lớn tiếng quát :
"Ngươi đừng  khó các sư ."
"Bọn họ  tay  cướp linh thảo của ,   thành   khó bọn họ?"
Ta thu  nụ , cố gắng kiềm chế sát ý trong mắt.
Rất  g.i.ế.c nàng  nhưng thời cơ  tới.
Mạng của Thôi Phục Linh vẫn còn tác dụng,   truy sát Dạ Quân Hoa, huyết tẩy Linh Kiếm Tông còn  dựa  nàng .
"Trong túi trữ vật   tất cả linh bảo linh thảo  tìm  trong bí cảnh, còn  một viên Thượng Phẩm Trường Thọ Đan  thể kéo dài tuổi thọ của ngươi thêm ba trăm năm... Ta dùng những thứ  để đổi Phượng Hoàng Linh Thảo!"
Thôi Phục Linh tự  đuối lý, nàng  ném túi trữ vật tinh xảo  hông xuống  mặt .
Khi  chuyện, mặt đầy vẻ cao ngạo.
Phải , trong mắt nàng ,  vẫn là phàm nhân  mệnh hèn mọn hơn cả sâu kiến.
Ta chỉ nhướng mày, dùng mũi chân đá túi trữ vật  trở  như đá rác.
Chỉ  mấy thứ tạp nham Trung Phẩm Hạ Phẩm.
Bảo vật trong Giới Tử Không Gian ít nhất cũng là Thiên Phẩm, Thượng Phẩm Trường Thọ Đan của nàng  căn bản  đáng kể.
"Không đổi."
"Tại ? Ngươi cũng  dùng tới."
"Ta đúng là  dùng tới..."
Thấy   vẻ lung lay, Thôi Phục Linh lộ vẻ vui mừng.
 nụ   môi nàng  còn  kịp nở,   dội cho nàng  một gáo nước lạnh:
"    đổi cho ngươi."
Ta nhẹ nhàng thì thầm  tai nàng .
Thưởng thức vẻ mặt tức giận đến mức khóe miệng rỉ m.á.u của nàng .
Sau đó,  ánh mắt như  ăn tươi nuốt sống của  ,  nghênh ngang rời khỏi bí cảnh.
Linh căn của nàng ,   quan tâm.
Giống như sinh mạng của cả nhà năm  chúng , nàng  cũng  quan tâm .
21
Từ Linh Khư Bí Cảnh trở về  đầy nửa canh giờ, Dạ Quân Hoa  tới.
Ta cùng các  tử ngoại môn khác ở ngoại phong, chỉ là phòng của  đặc biệt hẻo lánh, cũ nát.
"Cung nghênh Quân Hoa Tiên Tôn."
Ngoài viện vang lên tiếng hô,   như tín hiệu đòi mạng.
Khi Dạ Quân Hoa bước , phía  còn  Thôi Phục Linh rụt rè.
Chưa đầy nửa canh giờ  gặp, nàng   suy yếu hơn  nhiều.
Không  là giả vờ  là do   chọc tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tram-tien/chuong-8.html.]
"Giao Hỏa Phượng Hoàng  đây."
"Dựa  cái gì?"
Vừa  xuống, Dạ Quân Hoa  thi triển định  thuật giam  tại chỗ.
Hắn   bằng đôi mắt đen kịt,  lệnh với đầy vẻ tức giận.
Ta vẫn  kiêu ngạo  siểm nịnh mà từ chối .
Tuy  thực lực của  bây giờ còn kém xa  nhưng loại ngụy quân tử   coi trọng danh tiếng,  tuyệt đối sẽ    chuyện cưỡng đoạt.
Quả nhiên, Dạ Quân Hoa chỉ nhíu mày một lúc.
Hắn  màng phản đối của Thôi Phục Linh, lấy  một hộp gỗ.
Chiếc hộp gỗ  mở nhưng linh khí dồi dào bên trong  tràn .
Bàn tay thon dài của Dạ Quân Hoa khẽ phất, cấm chế mở .
Một viên Thiên Phẩm Tẩy Tủy Đan đập  mắt.
"Viên Tẩy Tủy Đan   thể giúp ngươi tẩy kinh dịch tủy, thoát khỏi phàm thai, bước lên con đường tu tiên... Nó quý giá hơn Hỏa Phượng Hoàng gấp ngàn vạn ."
"Rồi ?"
"Bổn tôn  ngươi oán hận nhưng ngươi đừng vì chuyện  mà so đo với Phục Linh."
Hắn tự cho là đúng mà khuyên nhủ,  mặt lộ  vẻ thành khẩn.
Dường như thật sự lo lắng cho con đường tu tiên của .
   từng quên câu  "chỉ là cái c.h.ế.t của mấy phàm phu sâu kiến" của .
Từ ngày đó   , cặn bã chính là cặn bã, dù  tỏa cốt dương hôi mười tám  vẫn là cặn bã.
Ta dựa  cái gì   một tên cặn bã?
Hơn nữa, Thiên Phẩm Tẩy Tủy Đan mà  coi như trân bảo ban cho , trong Giới Tử Không Gian của   cả đống.
Ngày thường tiền bối còn bảo  ăn như kẹo.
22
"Không đổi."
"Ngươi..."
Ta mặt  biểu cảm từ chối nhưng thực   lặng lẽ phá vỡ cấm chế của định  thuật.
Nếu  nguy hiểm,  sẽ lập tức trốn  Giới Tử Không Gian.
Thấy  dầu muối  ăn, Dạ Quân Hoa vốn định trực tiếp  tay.
  thấy đám  ồn ào ngoài viện,   nhịn xuống.
"Bổn tôn lấy  phận sư tôn  lệnh cho ngươi giao , nếu ngươi chống  là đại bất kính, sẽ  trục xuất khỏi tông môn ngay lập tức."
Hắn chắc chắn   thể từ bỏ  phận  tử Linh Kiếm Tông.
Dù  mỗi ngày đều  vô  phàm nhân tan cửa nát nhà đến tông môn cầu tiên vấn đạo.
Có thể bái  trướng  là vinh dự to lớn.
"Được."
"Ngươi vẫn còn   lời, nể tình ngươi lấy Hỏa Phượng Hoàng  công, bổn tôn tha thứ cho sự bất kính của ngươi..."
Nghe câu trả lời của , Dạ Quân Hoa hài lòng gật đầu.