…
 
“Sao tối  thể ăn mấy thứ ?”
 
Người đầu tiên nổi trận lôi đình   Tống Dục, mà là em gái ruột của Tống Dục - Tống Nhu.
 
Vị đại tiểu thư họ Tống  kén ăn bậc nhất,  đó đồ ăn  mỡ một chút cũng  chịu đụng đũa.
 
Hỏi nàng  ăn gì, nàng sẽ bảo: “Tùy tiện nấu lẩu hoa cúc ”.
 
Nồi lẩu hoa cúc ,    ghi chép .
 
Dùng cánh hoa cúc tươi nấu nước lẩu, thái mỏng thịt cá sông cho  nhúng, ăn đúng là thanh tao nhã nhặn.
 
 Tống Nhu và ca ca nàng, Tống Dục, chỉ thích cái  mà   thấy rằng đằng  cái    tốn kém thế nào.
 
Hoa ai  hái, cá ai  cắt? Mỗi bữa ăn chí ít   ba bốn  hầu hạ trong bếp.
 
Nếu là gia đình danh gia vọng tộc, như  cũng chẳng  gì đáng .
 
 nhà họ Tống chẳng may sa cơ lỡ vận, mà nàng  vẫn khăng khăng giữ cái sự thanh tao .
 
Hỏi tới, nàng   ngây thơ chớp đôi mắt to: “Ta  ăn là bao mà  phung phí chứ?”
 
Trước đây, hễ  chút mỡ  bàn, Tống Nhu  đưa mắt khinh thường  .
 
“ là thứ con vợ lẽ   gì, ăn uống  mấy thứ mỡ màng, những vị phu nhân chính thống trong nhà quyền quý như  còn chẳng thèm bỏ  mồm”.
 
Giờ thì bữa tối  chẳng còn miếng mỡ nào —một chậu cháo trong vô cùng  thể  thấy đáy và vài lá rau thối vàng úa.
 
Kết quả là mặt Tống Nhu tím bầm vì tức giận:
 
“Mặc dù nhà họ Tống chúng  hiện   cách chức, nhưng xét cho cùng vẫn là gia đình danh môn, trong sạch mấy đời nay. Ngươi tưởng chúng  là đám ở đợ  mà bắt chúng  ăn những thứ thế nầy?” Tống Nhu tức tối ném đũa, chỉ tay quở trách .
 
Tống Dục cũng đầy mặt tức giận đặt xuống đũa, trách cứ  về phía .
 
Ta thong thả múc một bát cháo, đáp rằng:
 
“Lời   sai , những  ở đợ cả ngày  việc vất vả, những món họ ăn cũng chỉ ngang thế  thôi.
 
“Nhà chúng  hiện giờ   đủ , chỉ  tiêu chứ   kiếm,  ăn thế  là  lắm ”.
 
Tống Dục tức giận.
 
Hắn nhíu mày, lạnh lùng đáp:
 
“Hôm đó   ngang qua quán rượu, thấy khách khứa đông đúc nườm nượp. “Buôn bán đông đúc là ,  mà nàng   với  là nhập  đủ chi,   lãi ?”
 
Ta thở dài than:
 
“ là khách khứa đông thật, nhưng họ   trả tiền cả”.
 
Lời    , Tống Dục mặt lập tức tái nhợt.
 
5
 
“Đây…là  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tranh-dien/chuong-3.html.]
 
Tống Dục đúng là công tử chẳng  gì về cuộc sống phàm tục, đến nước   mà còn hỏi tại .
 
Ta cũng chẳng vội, thong thả đáp: “Hôm đó, phu quân     Vương công tử là bạn học cũ của ,  cho phép  nhắc đến chuyện nợ rượu ?”
 
Thế là  Vương công tử về   hô bằng gọi hữu,  mỗi ngày đưa cả chục  đến,  là ủng hộ Tống Dục.
 
Rượu Bích thông và Thu lộ bạch đắt nhất, họ gọi liền cả chục vò.
 
Đương nhiên là  từng trả tiền lấy một đồng nào.
 
Thấy Vương công tử như , những vị khách khác   còn  ngoan ngoãn trả tiền.
 
Vậy là tất cả đều   quen họ,   thì     giao thiệp với nhà họ Tống, còn   thì    ơn với nhà họ Tống.
 
Tất cả đều  ngụ ý là  uống rượu  trả tiền.
 
Với kinh nghiệm kiếp ,  đều  đáp ứng, còn  lấy họ một xu nào cả.
 
Sắc mặt Tống Dục  khó coi.
 
Chàng   rằng:
 
"Vương công tử thì cũng thôi , đích thật là đồng môn của  .
 
 những  khác thì ? Họ  quen  với nhà họ Tống,  mà nàng  tin ?”
 
Ta   là Tống Dục thật sự  tức giận , nên vội vàng : “Thế thì mai phu quân đích  tới,  cho   những khách nào là giả mạo  ạ.”
 
Tống Dục vẫn  vui vẻ.
 
Chàng    .
 
 mà Tống Nhu cũng bắt đầu  hiệu cho Tống Dục.
 
Lén lút,   nàng  âm thầm khuyên nhủ Tống Dục rằng:
 
"Trong nhà , ca ca mới là  cầm quyền.
 
Nếu ca ca vẫn một mực nhàn rỗi, thế mà cơ nghiệp  mà rơi  tay thứ nữ  thì    ?”
 
Ta  nhịn  mà bật .
 
Tống Nhu  sốt ruột lắm .
 
Cũng chẳng trách  nữa, vị tiểu thư khuê các sa sút  đến tận bây giờ vẫn luôn kiên quyết  tham gia các hoạt động giao lưu của giới quý tộc kinh thành, những buổi tiệc xã giao, đạp thanh, thi thơ hội, hầu như  bao giờ vắng mặt.
 
Kiếp ,  khuyên nàng  rằng nên ít  những buổi tiệc như thế, thế nhưng nàng   tỏ vẻ tức giận: “Phải  chứ,   để cho tất cả các tiểu thư khuê các ở kinh thành thấy rằng dù nhà họ Tống sa sút nhưng Tống Nhu  vẫn sống hết sức đàng hoàng!”
 
Đàng hoàng ở đây nghĩa là, mỗi khi  dự tiệc như , nàng  vẫn cần trang phục gấm vóc, trâm cài bằng ngọc trai, thậm chí mỗi  như  đều khác .
 
Vậy nên giờ đây  rằng trong nhà chẳng còn mấy tiền, Tống Nhu  còn sốt ruột hơn cả Tống Dục.
 
Dưới sự thúc giục của Tống Nhu, Tống Dục chỉ còn  tới quán rượu.